Giáo phận Thanh Hóa: Nhật ký (phần I) chuyến thăm viếng mục vụ vùng sâu vùng xa trong những ngày cuối năm Kỷ Hợi

21/01/2020
3365
Trong hai ngày 18-19.01.2020 (tức ngày 24-25.12 Âm lịch), Đức cha Giu-se Nguyễn Đức Cường, cùng với quý cha trong giáo phận, các vị ân nhân… đã thực hiện những cuộc viếng thăm hết sức đặc biệt tới các cộng đoàn Pù Ngùa, Pa Púa (thuộc huyện Mường Lát) và cộng đoàn Suối Tôn (thuộc huyện Quan Hóa). Cuộc viếng thăm này thực sự là: một chuỗi niềm vui cho đi (phần I), một chuỗi niềm vui nhận về (phần II) và một trang sử mới mở ra (phần III) trong công cuộc “Hãy ra chỗ nước sâu mà thả lưới” (Lc 5,4) trên mảnh đất xứ Thanh.
 

Phần I: một chuỗi niềm vui cho đi

Khi những ngày cuối cùng của năm Âm lịch đang dần khép lại, mọi người đều mong cho bản thân và gia đình đón Tết đầy đủ ấm no, nhưng không phải ai cũng đủ khả năng lo được ấm no đầy đủ. Chính trong hoàn cảnh đó, cuộc viếng thăm vùng sâu vùng xa nhân dịp này như là một sự “nhạy cảm” đặc biệt của phái đoàn dành cho các tín hữu H’Mông, để trao chuyển cho những người anh em sắc tộc thật nhiều niềm vui thương mến.

 
 

Niềm vui hiện vật

Từ hộp bánh tới cân đường, từ chai dầu tới gói mì…tất cả đều là những niềm vui hết sức cụ thể dành cho những ai đang mong cần có. Hay ở chỗ, niềm vui ấy chẳng hề kén chọn đối tượng để trao. Dù Công giáo hay chưa Công giáo, ai ai cũng được đón nhận niềm vui hiện vật. Nụ cười sáng tỏ niềm vui!

 

Ẩn dưới nụ cười và niềm vui ấy là những hy sinh âm thầm và lòng quảng đại của biết bao người, nhất là các thành viên trong ban Caritas giáo phận Thanh Hóa, một kênh kết nối tuyệt vời để các ân nhân tin tưởng trao chuyển tình thương đến cho những ai đang sống trong cảnh thiếu thốn lầm than.
 

Như thế, sự quan tâm và tình cảm của ân nhân gần xa đã được cụ thể hóa ở nơi hiện vật. Đúng là: “tình yêu được thể hiện bằng hành động hơn là lời nói.”

Niềm vui tinh thần

Đối với hầu hết bà con sắc tộc H’Mông của các cộng đoàn Pù Ngùa, Pa Púa và Suối Tôn, danh xưng Đức Giám mục, cha hạt trưởng hay cha chưởng ấn…vẫn còn hết sức lạ tai; nhưng sự hiện diện đầy trân quý của các ngài lại đưa đến niềm vui quá đỗi lạ lùng. Nhìn ánh mắt rạng ngời của các tín hữu nơi đây, ai đó mới cảm thấy niềm vui tinh thần lớn lao thế nào, nhất là trong những ngày bận mải cuối năm.

 
 

Những cái bắt tay thân tình, những câu khuyên nhủ dặn dò, hay những lời động viên khích lệ của Đức cha Giu-se, vị cha chung của giáo phận, như là một cú hích tinh thần tuyệt vời dành cho đoàn chiên ở nơi xa xôi hẻo lánh.
 

Một thực tế là, đối với nhiều tín hữu sắc tộc nơi đây, không phải ai cũng hiểu thấu được tiếng nói của người Kinh; nhưng tất cả đều thấu hiểu tiếng nói của tình thương. Nở nụ cười khi trao quà là tiếng nói tình thương, trò chuyện hỏi han là tiếng nói tình thương, âm thầm phục vụ là tiếng nói tình thương. Đúng là: tình thương mang đến niềm vui.
 

Niềm vui thiêng liêng

Đỉnh cao của cuộc thăm viếng lần này là các Thánh Lễ được diễn ra tại những ngôi nhà nguyện vô cùng đơn sơ của anh chị em H’Mông do Đức Giám mục chủ sự. Đây là lần đầu tiên các cộng đoàn xa xôi này được trực tiếp tham dự Thánh Lễ do vị chủ chăn giáo phận chủ tế. Cũng chưa bao giờ anh chị em nơi đây được gặp nhiều cha, lại là những cha có trách vụ đặc biệt, trong một Thánh Lễ trang trọng linh thiêng. Đúng là niềm vui thiêng liêng lớn lao.

 

Chia sẻ trong các Thánh Lễ, Đức cha Giu-se luôn tỏ rõ niềm sung sướng, hạnh phúc khi được đến với bà con sắc tộc, được loan truyền về tình yêu của Thiên Chúa cho hết thảy mọi người.
 

Chắc chắn, từ trong sâu thẳm cõi lòng, anh chị em sắc tộc nơi đây cảm được một niềm an ủi thiêng liêng, vì từ nay sẽ có thêm nhiều người đồng hành với anh chị em trong lời kinh nguyện hàng ngày.
(Xin mời đón đọc phần II: Một chuỗi niềm vui nhận về)