ĐỨC THÁNH CHA LÊÔ XIV
CHO CÁC ĐẠI DIỆN TÒA THÁNH
Hội trường Clementine
Thứ Sáu, 10/6/2025
Thưa các Đức Hồng y, các Đức Cha, và Đức Ông,
Các vị Đại Diện Tòa Thánh thân mến, xin được gửi một lời chào đặc biệt đến tất cả anh em. Trước khi chia sẻ những lời tôi đã chuẩn bị, tôi muốn nói với Đức Hồng y và với tất cả anh em rằng: điều mà Đức Hồng y vừa đề cập đến, tôi nói ra không phải theo sự gợi ý của bất kỳ ai, mà bởi vì tôi xác tín điều ấy rằng: sứ vụ của anh em là không thể thay thế. Hội Thánh sẽ không thể trao ban nhiều điều nếu không có sự hy sinh, công việc và tất cả những gì anh em đang thực hiện để giúp cho một chiều kích trọng yếu trong sứ mạng cao cả của Hội Thánh được tiến hành, đặc biệt là trong lãnh vực mà tôi vừa nói đến, đó là việc chọn các ứng viên cho chức giám mục. Tôi chân thành cảm ơn anh em vì tất cả những gì anh em thực hiện! Bây giờ, xin anh em hãy kiên nhẫn một chút.
Sau thánh lễ cử hành sáng hôm qua nhân dịp Năm Thánh của Tòa Thánh, tôi rất vui được có dịp ở lại một lát với anh em, những vị đại diện của Giáo Hoàng tại các quốc gia và tổ chức quốc tế trên toàn thế giới.
Trước hết, xin cảm ơn anh em đã đến đây, đã thực hiện một hành trình rất dài đối với nhiều người trong anh em. Xin chân thành cảm ơn! Chính anh em, với tư cách là những con người, là một hình ảnh sống động của Giáo hội Công giáo, vì một Đoàn Ngoại giao có tính phổ quát như chúng ta không tồn tại ở bất kỳ quốc gia nào khác trên thế giới. Nhưng đồng thời tôi cũng tin là người ta có thể nói rằng không quốc gia nào trên thế giới có một đoàn ngoại giao hiệp nhất như anh em, bởi vì sự hiệp thông giữa anh em, giữa chúng ta, không chỉ đơn thuần là vấn đề chức năng hay một ý tưởng; chúng ta hiệp nhất trong Đức Kitô và chúng ta hiệp nhất trong Giáo Hội. Thật thú vị khi suy ngẫm về thực tế này: rằng ngoại giao của Tòa Thánh đã tạo nên trong chính đội ngũ của mình một mô hình — chắc chắn là không hoàn hảo, nhưng đầy ý nghĩa — của thông điệp mà Tòa Thánh muốn loan báo: đó là tình huynh đệ nhân loại và hòa bình giữa mọi dân tộc.
Các bạn thân mến, tôi đang thực hiện những bước đầu tiên trong sứ vụ mà Chúa đã trao phó cho tôi. Và tôi cũng cảm nhận nơi anh em điều mà tôi đã chia sẻ vài ngày trước đây khi nói chuyện với Phủ Quốc Vụ Khanh: đó là lòng biết ơn của tôi đối với những người đang giúp tôi chu toàn sứ vụ từng ngày. Lòng biết ơn ấy càng lớn hơn nữa khi tôi nghĩ đến — và cảm nhận cách trực tiếp khi phải đối diện với nhiều vấn đề khác nhau — rằng công việc của anh em rất thường khi đi trước tôi! Vâng, điều này đặc biệt đúng đối với anh em, bởi vì khi một tình huống nào đó liên quan đến, chẳng hạn, Giáo Hội tại một quốc gia được trình lên tôi, tôi có thể tin tưởng vào các tài liệu, các phân tích và tóm tắt do anh em và các cộng sự của anh em chuẩn bị. Mạng lưới các Đại diện Tòa Thánh luôn hoạt động và hiệu quả. Đó là lý do khiến tôi vô cùng trân trọng và biết ơn sâu sắc. Tôi nói điều này không chỉ nghĩ đến sự tận tụy và tổ chức, nhưng thậm chí còn hơn thế, còn nghĩ đến những động lực hướng dẫn anh em, phong cách mục vụ là dấu ấn nơi anh em, và tinh thần đức tin đang thôi thúc chúng ta. Nhờ những phẩm chất đó, tôi cũng có thể cảm nghiệm được điều mà Thánh Phaolô VI đã viết: rằng thông qua các Đại Diện của ngài đang cư trú tại những quốc gia khác nhau, Đức Giáo Hoàng có thể tham dự vào đời sống của chính những người con của mình, và gần như trở thành một phần của đời sống ấy, nhận thức được những nhu cầu cũng như khát vọng của họ cách chắc chắn và nhanh hơn (x. Tông thư Sollicitudo omnium Ecclesiarum, Phần mở đầu).
Và bây giờ, tôi muốn chia sẻ với anh em một hình ảnh trong Kinh thánh hiện lên trong tâm trí tôi khi suy nghĩ về sứ vụ của anh em trong mối tương quan với sứ vụ của tôi. Khởi đầu sách Công vụ Tông đồ (Cv 3:1-10), câu chuyện về việc chữa lành một người què đã mô tả rất đúng sứ vụ của thánh Phêrô. Chúng ta đang ở buổi bình minh của kinh nghiệm Kitô giáo, và cộng đoàn đầu tiên, quy tụ quanh các Tông đồ, biết rằng họ chỉ có thể cậy dựa vào một thực tại duy nhất: Đức Giêsu đã sống lại và hằng sống. Một người què ngồi ăn xin trước cửa Đền Thờ. Hình ảnh ấy dường như là hình ảnh một nhân loại đã đánh mất niềm hy vọng và cam chịu. Ngày nay cũng vậy, Giáo hội thường gặp những người nam và nữ không còn niềm vui, những người bị xã hội gạt ra bên lề, hoặc những người mà cuộc sống, theo một nghĩa nào đó, đã buộc họ phải ăn xin để tồn tại. Trang sách Công vụ này kể lại: “Phêrô cùng với Gioan nhìn thẳng vào anh, và ông Phêrô nói: ‘Anh nhìn chúng tôi đây!’ Anh ta chăm chú nhìn hai ông, tưởng rằng sẽ được cái gì. Bấy giờ ông Phêrô nói: ‘Vàng bạc thì tôi không có; nhưng cái tôi có, tôi cho anh đây: nhân danh Đức Giêsu Kitô người Nadarét, anh đứng dậy mà đi!’ Rồi ông nắm chặt lấy tay mặt anh, kéo anh chỗi dậy. Lập tức bàn chân và xương mắt cá của anh trở nên cứng cáp. Anh đứng phắt dậy, đi lại được; rồi cùng với hai ông, anh vào Đền Thờ, vừa đi vừa nhảy nhót và ca tụng Thiên Chúa” (Cv 3:4-8).
Lời yêu cầu mà Phêrô nói với người đàn ông này — “Anh nhìn chúng tôi đây” — khiến chúng ta phải suy nghĩ. Nhìn vào mắt nhau có nghĩa là xây dựng một mối tương quan. Sứ vụ của thánh Phêrô là tạo ra các mối tương quan, xây những nhịp cầu; và một vị Đại Diện của Giáo hoàng, trước hết và trên hết, là người phục vụ cho lời mời gọi này là hãy nhìn vào mắt nhau. Hãy luôn là đôi mắt của Phêrô! Hãy là những người có khả năng xây dựng các mối tương quan ngay ở những nơi khó thực hiện nhất. Nhưng khi làm việc ấy, anh em hãy luôn giữ lấy sự khiêm nhường và tính thực tế của Thánh Phêrô, người rất ý thức rằng mình không có giải pháp cho mọi thứ: “Vàng bạc thì tôi không có”, ngài nói vậy; nhưng ngài biết mình đang có điều quan trọng nhất, đó chính là Đức Kitô, là ý nghĩa sâu xa nhất của mọi sự sống: “Nhân danh Đức Giêsu Kitô người Nadarét, anh hãy đứng dậy mà đi!”
Trao tặng Chúa Kitô có nghĩa là trao tặng tình yêu, là làm chứng cho đức ái sẵn sàng dấn thân vì mọi sự. Tôi đặt niềm tin nơi anh em, để tại các quốc gia nơi anh em đang sống, mọi người có thể nhận biết rằng Giáo hội luôn sẵn sàng cho mọi sự vì tình yêu, rằng Giáo hội luôn đứng về phía những người rốt hết, người nghèo, và rằng Giáo hội luôn bảo vệ quyền thiêng liêng bất khả xâm phạm của con người là được tin vào Thiên Chúa, tin rằng cuộc sống này không nằm trong tay của các quyền lực thế gian, nhưng được đan dệt bởi một ý nghĩa nhiệm mầu. Chỉ có tình yêu mới xứng đáng với đức tin, trước nỗi đau khổ của những người vô tội, của những người bị đóng đinh ngày nay, những người mà nhiều anh em đây biết rõ, khi anh em phục vụ các dân tộc đang là nạn nhân của chiến tranh, bạo lực và bất công, hoặc ngay cả sự sung túc giả tạo, một thứ sung túc lừa dối và làm thất vọng.
Anh em thân mến, ước gì anh em luôn được an ủi bởi sự thật rằng việc phục vụ của anh em là sub umbra Petri, như anh em sẽ thấy được khắc trên chiếc nhẫn mà anh em sẽ nhận từ tôi như một món quà. Hãy luôn cảm nhận rằng anh em gắn bó với Phêrô, được Phêrô bảo vệ, và được Phêrô sai đi. Chỉ trong sự vâng phục và hiệp thông thực sự với Giáo hoàng, sứ vụ của anh em mới có thể sinh hoa kết quả cho việc xây dựng Hội Thánh, trong sự hiệp thông với các Giám mục địa phương.
Hãy luôn có một ánh nhìn chúc lành, bởi vì sứ vụ của Phêrô là chúc phúc, nghĩa là luôn biết cách nhận ra điều tốt, cả những điều tốt lành còn ẩn giấu, điều nằm trong sốt ít. Anh em hãy ý thức mình là những nhà truyền giáo, được Giáo Hoàng sai đi như những khí cụ của sự hiệp thông và hiệp nhất, phục vụ phẩm giá con người, thúc đẩy các mối tương quan chân thành và xây dựng ở mọi nơi với các nhà chức trách mà anh em được mời gọi hợp tác. Ước gì năng lực của anh em luôn được soi sáng bởi quyết định sáng suốt về sự thánh thiện. Các vị thánh đã từng phục vụ trong ngành ngoại giao của Tòa Thánh, như Thánh Gioan XXIII và Thánh Phaolô VI, đã nêu gương cho chúng ta noi theo.
Các bạn thân mến, sự hiện diện của các bạn nơi đây hôm nay củng cố thêm xác tín rằng vai trò của Phêrô là để củng cố đức tin. Chính anh em là những người đầu tiên cần sự củng cố này, để rồi trở thành những sứ giả của đức tin, những dấu chỉ hữu hình ở mọi nơi trên thế giới.
Ước gì Cửa Thánh mà chúng ta cùng nhau đi qua ngày hôm qua thúc đẩy chúng ta trở thành những chứng nhân can đảm của Đức Kitô, Đấng luôn là niềm hy vọng của chúng ta. Cảm ơn anh em.
Nguồn: hdgmvietnam.com