Nụ hồng tuổi thơ

04/10/2017
2144
NỤ HỒNG TUỔI THƠ
Tết Trung Thu 2017

Thương gửi các bé, tuổi thơ nụ hồng

Các Bé thương yêu,

Sắp tới Tết Trung Thu rồi, vầng trăng tròn tỏa sáng đang dần đến như con thuyền dạt trôi trên biển trời xanh bao la chở Chị Hằng Nga và Anh cuội tới vui trung thu cùng Bé trong đêm thanh gió mát, Bé vui không ?

Bé có ước mơ sẽ bay đi vùng trời xa dẫu trong tâm trí chưa từng có khái niệm địa lý của các châu lục khác để kín múc bao nhiêu điều tốt đẹp cho đời hạnh phúc phải không?
Bé đang thầm ước có một chiếc xe đạp để đến trường cho đôi chân nhỏ xíu đỡ mệt mỏi khỏi trầy da xước móng phải không?

Có phải bé đang thầm mong mỗi ngày cơm no áo ấm? Có Bé từng thắc mắc sao mái gia đình chỉ mình mẹ nuôi bé đơn thân không? Sao các bạn khác có Ba để gọi, để đón đưa học về, để tiếng cười đầy ắp trong nhà, còn bé chỉ lặng lẽ tiếng mẹ khẽ nói trong căn nhà xiêu ? Có Bé vẫn hồn nhiên cười vui dẫu không biết mai có tiền nộp học không nếu trời vẫn đổ mưa, bão vẫn quét, nước biển vẫn đỏ ngầu mầu máu của oan khiên do công nghiệp hóa xa thải ngày đêm?

Bé ước được quần áo mới, được đôi dép đẹp, được chiếc đèn lồng xinh vui đêm trăng hội rằm phải không?

Bé à,

Bé đơn sơ nhé, vì Bé vô tội, Bé hãy cười dù đời phũ phàng đẩy đưa? Mưa rồi sẽ tạnh, lạnh rồi hừng nóng, đông qua hè tới, đời chẳng lẽ cứ mãi trong đêm đen? Bé hãy vui đêm nay Hội Trăng rằm bên các anh chị em giáo lý viên, bên người Cha của Giáo xứ, bên các sœurs phục vụ, bên những món quà của lòng quảng đại sẻ chia, bên mái trường của thầy cô tổ chức cho Bé vui tuổi thơ nhé. Bé hãy tiếp tục ươm nuôi hoài bão và cố gắng sống ngoan, học chăm để vươn tới ngày mai. Bé tập làm việc tốt, sống thật thà và chăm chỉ cầu nguyện để tương lai tươi đẹp đến với bé nhé.

Bé thương mến,

Nếu Bé được đến vùng cao nguyên, được đi thăm vùng dân tộc thiểu số, bé sẽ gặp các bé đồng trang lứa chưa có áo ấm để mặc, chưa có cặp sách để đến trường, nhà ở trống vắng hơn đường thôn quê. Như thế bé vẫn hạnh phúc hơn các bạn vùng ngoại biên phải không? Bé nhớ nhé, mai ngày chắp cánh bay xa, khi đời sống trên xa hoa nhung lụa, thì bé sẽ thương chia sẻ cho các bạn nghèo nhé.

Bé quí thương,

Bé dù thế nào, bé vẫn được Chúa rất yêu. Không phải vì bé đẹp, mà vì Bé đơn sơ, vì Bé phó thác cho Cha mẹ, cho người lớn.

Cuộc sống hôm nay giữa dòng chảy lẫn lộn trắng đen, thật giả khó phân biệt, có thể Bé cũng chịu ảnh hưởng của thói quen lười biếng, của sự dối gian, của tính vô cảm, của tinh thần thiếu trách nhiệm, vv. Bé hãy ý thức khi có thể, để vượt lên chính mình vì hạnh phúc tha nhân nữa nhé. Bé à, giàu sang rồi cũng có ngày chấm hết, chỉ tình mến là đi mãi mãi cùng ta. Tình mến là lòng bác ái vị tha, là những lời bé vẫn được nghe dạy dỗ cách đặc biệt trong mỗi thánh lễ thiếu nhi, mỗi khi học giáo lý ngày Chúa nhật.

Bé tập sống yêu người, trọng đạo, kính trên, nhường dưới. Bé tập sống biết ơn và biết nói lời cảm ơn khi nhận ơn ai, biết xin lỗi khi lỗi phạm tới ai. Như thế bé sẽ sớm đạt tới ngưỡng cửa hy vọng tương lai rạng ngời cho đời của Bé.

Bé có biết câu chuyện trả ơn nhau của Fleming và Churchill tuyệt vời không? -Thế này nhé: Một ngày kia có gia đình rất giàu có, thuộc quý tộc ở Nước Anh đi nghỉ cuối tuần ở miền quê. Ở nơi nghỉ này có rất nhiều trò chơi tiêu khiển dân dã như tắm sông bơi suối ngâm hồ, vv. Cậu con trai nhỏ của Gia đình rất thích những trò chơi này. Trong lúc nô đùa thoải  mái thì cậu bé đã trượt chân té ngã xuống dòng nước chảy xiết. Rất may, lúc đó có chú bé nhà nghèo đang gần đó, nghe tiếng kêu cứu đã chạy đến nhảy xuống nước kịp thời cứu cậu bé kia lên. Một bé con nhà giàu có đôi bàn tay điêu luyện trên phím đàn, nhưng lại không biết bơi. Trong khi Bé nghèo quê mùa, tuy đôi bàn tay chai cứng sạm nắng vì chăn trâu, cắt cỏ, phụ giúp cha mẹ, lại biết cứu người gặp nạn. Điều kỳ diệu là sự trả ơn nhau đã tạo nên trang lịch sử đẹp cho thế giới nhân sinh. Cha của cậu bé nhà giàu biết ơn cậu bé nghèo đã cứu con mình, ông không chỉ khen ngợi, mà ông muốn nhìn ước mơ tuổi thơ của cậu bé, muốn cậu vượt cao, chạy xa hơn về tương lai nên Ông đã hỏi cậu bé nhà nghèo : «  Khi lớn lên con muốn làm gì ? » Cậu bé này trả lời : «  Chắc là con tiếp tục nghề làm vườn của Cha con ». Ông lại hỏi : «  Con không còn ước mơ nào lớn hơn sao? » Dạ, nhà con nghèo thế này thì con còn ước mơ gì ? ». Ông gạn hỏi thêm : « Nhưng nếu con có ước mơ thì con ước mơ gì ? » Ánh mắt cậu bé như nhìn xa xăm về cuối chân trời mơ ước và nói : «  Thưa Bác, con muốn đi học, con muốn làm bác sĩ. »

Thời gian trôi qua, hai cậu bé  đều được đi học. Cậu bé «  công tử » không biết bơi đã trở thành vĩ nhân của thế giới. Đó là thủ tướng Winston Churchill của Nước Anh, người đã giữ vai trò quan trọng trong việc thay đổi cục diện của chiến tranh thế giới thứ hai và làm cho nước Anh tự hào vì tài ba chính trị lỗi lạc. Còn cậu bé nhà nghèo-người đã cứu Winston Churchill khỏi chết đuối, nhờ tình thương và lòng biết ơn của Cha cậu bé Churchill, cậu đã vươn tới mơ ước là trở thành bác sĩ lừng danh của thế giới mà tất cả đều ghi ơn. Đó là bác sĩ Fleming, người đã tìm ra thuốc kháng sinh Penicililine. Sau này khi thủ tướng Winston Churchill lâm trọng bệnh, Vương quốc Anh dù đã tìm nhiều bác sĩ lừng danh, nhưng cuối cùng chỉ có bác sĩ Fleming mới cứu được Winston Churchill bằng chính kháng sinh mà ông đã tìm ra. Sự biết ơn đúng nghĩa và trả ơn ý nghĩa đã nuôi dưỡng hai bé ở hai hoàn cảnh khác nhau, sole nhau, nhưng đều trở thành vĩ nhân.

Nghe câu chuyện này rồi các Bé vui và hy vọng nhé ! Đó là sự thật, không phải cổ tích đâu, nên các Bé có thể ươm ước mơ xanh và nhờ môi trường đạo lành cùng những tấm lòng thành, sẽ chắp cánh cho các Bé bay tới hy vọng nhé !

Mến chúc các Bé luôn ngoan ngoãn, khỏe mạnh, lớn nhanh, vui  tươi và thưởng thức Đêm trung thu thật hạnh phúc !

Cécile Trang Nhung