SUY NIỆM TIN MỪNG CHÚA NHẬT 19 TN NĂM B

09/08/2024
1416

 

Phụng Vụ Lời Chúa Chúa Nhật XIX Thường Niên B

Bài đọc 1 (1 V 19,4-8)

Bài trích sách các Vua quyển thứ nhất.

Trong cuộc hành trình lên núi Khô-rếp, ngôn sứ Ê-li-a đi một ngày đường trong sa mạc. Ông đến ngồi dưới gốc một cây kim tước. Ông xin cho được chết và nói : “Lạy Đức Chúa, đủ rồi ! Bây giờ xin Chúa lấy mạng sống con đi, vì con chẳng hơn gì cha ông của con.” Rồi ông nằm dưới cây kim tước đó và thiếp đi. Nhưng này có một thiên sứ đụng vào người ông và nói : “Dậy mà ăn !” Ông đưa mắt nhìn thì thấy ở phía đầu ông có một chiếc bánh nướng trên những hòn đá nung và một hũ nước. Ông ăn bánh, uống nước, rồi lại nằm xuống. Thiên sứ của Đức Chúa trở lại lần nữa, đụng vào người ông và nói : “Dậy mà ăn, vì ngươi còn phải đi đường xa.” Ông dậy, ăn bánh và uống nước. Rồi nhờ lương thực ấy bổ dưỡng, ông đi suốt bốn mươi ngày, bốn mươi đêm tới Khô-rếp, là núi của Thiên Chúa. Đó là lời Chúa.

 

Bài đọc 2 (Ep 4,30 - 5,2)

Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Ê-phê-xô.

Thưa anh em, anh em chớ làm phiền lòng Thánh Thần của Thiên Chúa, vì chính Người là dấu ấn ghi trên anh em, để chờ ngày cứu chuộc. Đừng bao giờ chua cay gắt gỏng, nóng nảy giận hờn, hay la lối thoá mạ, và hãy loại trừ mọi hành vi gian ác. Trái lại, phải đối xử tốt với nhau, phải có lòng thương xót và biết tha thứ cho nhau, như Thiên Chúa đã tha thứ cho anh em trong Đức Ki-tô. Vậy, anh em hãy bắt chước Thiên Chúa, vì anh em là con cái được Người yêu thương, và hãy sống trong tình bác ái, như Đức Ki-tô đã yêu thương chúng ta, và vì chúng ta, đã tự nộp mình làm hiến lễ, làm hy lễ dâng lên Thiên Chúa tựa hương thơm ngào ngạt. Đó là lời Chúa.

 

Tin Mừng (Ga 6,41-51)

Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.

41 Khi ấy, người Do-thái xầm xì phản đối, bởi vì Đức Giê-su đã nói : “Tôi là bánh từ trời xuống.” 42 Họ nói : “Ông này chẳng phải là ông Giê-su, con ông Giu-se đó sao ? Cha mẹ ông ta, chúng ta đều biết cả, sao bây giờ ông ta lại nói : ‘Tôi từ trời xuống ?’” 43 Đức Giê-su bảo họ : “Các ông đừng có xầm xì với nhau ! 44 Chẳng ai đến với tôi được, nếu Chúa Cha là Đấng đã sai tôi, không lôi kéo người ấy, và tôi, tôi sẽ cho người ấy sống lại trong ngày sau hết. 45 Xưa có lời chép trong sách các ngôn sứ : Hết mọi người sẽ được Thiên Chúa dạy dỗ. Vậy phàm ai nghe và đón nhận giáo huấn của Chúa Cha, thì sẽ đến với tôi. 46 Không phải là đã có ai thấy Chúa Cha đâu, nhưng chỉ có Đấng từ nơi Thiên Chúa mà đến, chính Đấng ấy đã thấy Chúa Cha. 47 Thật, tôi bảo thật các ông, ai tin thì được sự sống đời đời. 48 Tôi là bánh trường sinh. 49 Tổ tiên các ông đã ăn man-na trong sa mạc, nhưng đã chết. 50 Còn bánh này là bánh từ trời xuống, để ai ăn thì khỏi phải chết. 51 Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống.” Đó là lời Chúa.
 

SUY NIỆM TIN MỪNG CHÚA NHẬT 19 TN NĂM B

         Kính thưa anh chị em, bài Tin mừng hôm nay cho chúng ta thấy một ngày làm việc của Chúa Giêsu từ sáng đến tối. Thậm chí không còn thời giờ nghỉ ngơi, ăn uống nữa. Thế nhưng Chúa Giêsu, cho dù bận đến trăm công nghìn việc, Ngài vẫn dành thời giờ để cầu nguyện với Thiên Chúa.

         Cụ thể hôm nay, sau khi giải tán đám đông dân chúng xong, thì Chúa Giêsu lên núi. Ngài không đi với bất cứ ai, mà đi một mình. Chỉ đi một mình thôi. Và đi đâu? Đi lên núi. Tại sao Ngài lại lên núi? Bởi vì núi là nơi thanh vắng, khác hẳn với thành phố. Núi là nơi cô tịch, không tiếng ồn ào. Và Ngài lên núi để làm gì? Thưa để cầu nguyện. Tối đến, Người vẫn ở đó một mình, để cầu nguyện. Ngài cầu nguyện suốt đêm. Cầu nguyện liên lỉ và cầu nguyện trong thinh lặng. Bởi vì chỉ có trong thinh lặng, thì con người mới có thể gặp gỡ được Thiên Chúa mà thôi. Một điều chắc chắn là con người không thể gặp gỡ Thiên Chúa trong những nơi ồn ào. Vì thế, chúng ta cần phải học nơi Chúa Giêsu bài học về việc cầu nguyện trong thinh lặng. Đây là một điều khó khăn đối với con người thời đại ngày hôm nay.

Quả thật, với trào lưu làm nhanh, ăn nhanh, ngủ nhanh, yêu nhanh, cưới nhanh, bỏ nhanh, cái gì cũng nhanh và hưởng thụ, thì việc cầu nguyện trong thinh lặng quả là hết sức khó khăn đối với con người thời đại ngày hôm nay. Có nhiều người giáo dân loay hoay, lúi cúi làm ăn quần quật cả ngày, cả tháng, cả năm đến nỗi quên cả Chúa, bỏ nhà thờ, bỏ tham dự thánh lễ, … dần dần bỏ đạo luôn. Cho nên, chúng ta phải thực hành đức tin, nghĩa là sống đức tin một cách xác tín và mạnh mẽ. Mà muốn có đức tin mạnh mẽ, thì phải nuôi dưỡng, trau dồi đức tin bằng đời sống cầu nguyện, nhất là cầu nguyện trong thinh lặng, để gặp gỡ Chúa và Chúa sẽ ban thêm đức tin và củng cố đức tin cho chúng ta. Bằng không, đức tin của chúng ta sẽ yếu kém giống như đức tin của Phêrô.

         Thật vậy, lúc đầu, đức tin của Phêrô mạnh mẽ lắm. Vì ông có đức tin mạnh mẽ, cho nên ông mới có thể đi trên mặt nước để đến cùng Chúa Giêsu. Nhưng khi thấy gió thổi mạnh, ông bắt đầu nghi ngờ, nghĩa là niềm tin của ông bắt đầu bị lung lay, chao đảo. Vì thế, ông bắt đầu chìm. Chúa Giêsu đã quở trách ông: “Người đâu mà kém tin vậy! Sao lại hoài nghi?” Con người yếu niềm tin là như vậy đó. Chúng ta cũng vậy thôi: lúc đầu đức tin cũng mạnh mẽ lắm. Nhưng trong cuộc sống khi gặp phải sóng gió cuộc đời như Phêrô, thì bấy giờ đức tin của chúng ta chẳng hơn gì Phêrô. Nhiều người khi sống trong bệnh tật thì chán trường, thất vọng và đặt ra bao nghi ngờ về Chúa. Đó là biểu hiện của một đức tin yếu kém. Vì thế, cầu nguyện trong thinh lặng là điều cần thiết giúp cho đức tin của chúng ta lớn lên mỗi ngày.

Ngoài ra, chúng ta cần phải siêng năng tham dự thánh lễ, lãnh nhận Mình Máu Thánh Chúa Giêsu và siêng năng lắng nghe lời Chúa, suy gẫm lời Chúa hằng ngày. Đặc biệt trong thinh lặng, chúng ta suy niệm lời Chúa bằng phương pháp Lectio Divina, để lời Chúa thấm nhập vào trong tâm hồn chúng ta, làm cho đức tin của chúng ta ngày càng mạnh mẽ hơn và xác tín hơn vào Chúa. Xin Chúa ban thêm niềm tin cho mỗi người chúng ta. Amen!

Rev. Micae Trịnh Ngọc Tứ

Chánh xứ Sầm Sơn