ĐỨC GIÊSU KITÔ, VUA CỦA TÌNH YÊU

24/11/2023
1890


ĐỨC GIÊSU KITÔ, VUA CỦA TÌNH YÊU

Kính thưa cộng đoàn phụng vụ, 

Có một bài hát mà nhiều người trong chúng ta đã quen thuộc, một sáng tác của nhạc sĩ Hùng Lân, được gợi hứng từ Tin Mừng của ngày lễ Chúa nhật XXXIV thường niên ( Chúa Kitô Vua Vũ Trụ ): Có bao giờ con thấy Chúa, có bao giờ con thấy Chúa đến xin con đôi chút cơm thừa gạo rơi. Có bao giờ con thấy Chúa, có bao giờ con thấy Chúa đến xin con ly nước lã nhạt cầm hơi. Có bao giờ con thấy Chúa, có bao giờ con thấy Chúa đến xin con manh áo che mình lạnh căm. Có bao giờ con thấy Chúa, có bao giờ con thấy Chúa ốm đau rên than chống cơn bệnh ngày đêm. Nhưng con đâu, con đâu có ngờ. Bao lâu nay, bao lâu đến giờ; mỗi khi con giúp đỡ ai vì lòng yêu thương bác ái. Dù là việc đơn sơ nhỏ bé, dù là người vô danh trần thế, thì cũng là làm cho Chúa đấy thôi. Nhưng con nay, con nay biết rồi. Chung quanh con hai năm rõ mười; mỗi khi con giúp đỡ ai vì lòng yêu thương bác ái. Dù là việc đơn sơ nhỏ bé, dù là người vô danh trần thế, thì cũng là làm cho Chúa mà thôi. 

Lời của bài hát được rút ra từ Tin Mừng, diễn tả cho chúng ta thấy rằng: ngày phán xét, Vua Tình Yêu sẽ căn cứ vào tình yêu, bác ái để làm tiêu chuẩn cho việc xét xử thế giới này.

Và có lẽ chúng ta đã có dịp đọc bài thơ sau đây của đại thi hào Tagore: "Có một người hành khất ngồi bên vệ đường. Hôm đó, Ðức Vua sẽ ngự giá đi qua ngôi làng. Người hành khất cố gắng lê lết đến trước cổng làng, lòng nhủ thầm: "Ðây là dịp may duy nhất đời tôi". Từ đằng xa, khi vừa thấy xa giá xuất hiện, anh đã cố gắng đưa tay lên vẫy chào. Có ngờ đâu, trước sự sửng sốt của mọi người, khi xa giá vừa đến trước cổng làng, Ðức Vua đã cho dừng xe lại và chính ông là người đưa tay ra để xin hành khất bố thí.

Người hành khất bèn đưa tay vào trong chiếc bị cũ kỹ nhơ bẩn của mình để kéo ra một hạt thóc. Anh trịnh trọng đặt hạt thóc vào trong tay Ðức Vua. Ðức Vua tiếp nhận món quà từ tay người hành khất và biến đi giữa cát bụi mịt mù.

Chiều đến, khi về tới nhà, người hành khất mới mở chiếc bị của mình ra. Lạ lùng thay, giữa muôn hạt thóc, anh nhận ra một hạt vàng óng ánh. Lúc bấy giờ, người hành khất mới khóc nức nở hối tiếc: " Phải chi ta đã cho Ðức Vua tất cả những gì ta có..." 

Kính thưa cộng đoàn,

Khi đọc Tin Mừng của Chúa Giêsu, chúng ta chỉ thấy sứ điệp của Ngài là sứ điệp "Yêu Thương", một vị Vua luôn chăm sóc và dạy dỗ thần dân con đường hạnh phúc thật, để cùng nhau sống yêu thương hạnh phúc ở đời này như là một tiền nghiệm của hạnh phúc trường sinh đời sau, nơi nước tình yêu không bao giờ tắt.

Là con dân của nước Thiên Chúa, nước của tình yêu, chúng ta hãy cùng nhau làm tròn bổn phận công dân của mình là góp phần xây dựng cho tình yêu được ngự trị lên mặt đất này. Nếu chúng ta yêu mến Chúa, chúng ta không thể nào ngồi yên để hưởng tiện nghi trong đời sống của mình, trong lúc bao nhiêu người lầm than cực khổ xung quanh chúng ta đang cần đến tình yêu thương chia sẻ. Chúng ta biết rằng, chúng ta không thể làm được gì thêm cho Chúa cả, vì Người là Đấng trọn tốt trọn lành. Nhưng chúng ta là thần dân trong nước của Chúa, chúng ta không mang lại cho anh chị em của mình một cái gì và đó chính là điều chúng ta bị xét đoán. Sự xét đoán ấy là xét đoán về tình yêu đối với đồng loại. 

Vì thế, nếu chúng ta chỉ biết thu mình trong cái vỏ ốc ích kỷ, chúng ta cũng sẽ nghe Chúa tuyên phán với mình rằng: "Ta đói các ngươi không cho ăn, Ta khát các ngươi không cho uống. Ta rách rưới các người không cho áo mặc. Ta không có nơi cư ngụ, các ngươi không cho nơi nương tựa. Ta là người nghèo khó vô sản, ngươi đã không thiết tập lại công bình" ( Mt 25,41-43 ). Rồi còn bao nhiêu án nữa sẽ tuôn xuống trên con người không biết thương xót.

Yêu ai thì muốn giống người ấy. Chúng ta không thể yêu Thiên Chúa là Vua Tình Yêu, khi chúng ta không giống Người là Đấng hay thương xót. Tình yêu của con người đối với Thiên Chúa là chiêm niệm và cầu nguyện, nhưng đối với tha nhân là linh hoạt và hay phân phát. Cho nên khi đã nhận Đức Giêsu Kitô là Vua chúng ta phải cố gắng sống xứng đáng là công dân của nước Người, nước của tình yêu, công chính, bình an và hoan lạc trong Thánh Thần.

Vâng, Có người nói chơi rằng thế giới này là thế “gian” chứ đâu phải thế “ngay” cho nên đầy dẫy sự gian dối, lọc lừa. Ai gian dối thì thuộc về nước thế gian, kẻ yêu chuộng chân lý mới thuộc về Nước của Chúa. Yêu chuộng chân lý là sống thật với Chúa, với lương tâm mình và với mọi người. “Tôi sinh ra và đến trong thế gian này chỉ để làm chứng về Chân lý” : noi gương Chúa Giêsu, chúng ta cũng phải cố gắng làm chứng cho chân lý giữa thế giới đầy gian trá này.

Một giáo viên tâm lý trắc nghiệm về sự thông minh của nhóm học sinh 8 tuổi. Thầy lấy ra một bản đồ về địa lý thế giới, cắt làm nhiều mảnh nhỏ và đưa cho một cậu bé.

Cậu bé xem xét những mảnh giấy cách kỹ lưỡng, rồi nhanh chóng ráp lại bản đồ mà không một chút sai sót.

- Tuyệt vời ! Làm thế nào em ráp nhanh và chính xác như vậy ?

- Ồ, có một khuôn mặt rất lớn ở mặt sau. Chỉ cần ráp các mảnh lại theo đúng khuôn mặt đó thì thế giới sẽ xuất hiện. Đức Kitô chính là khuôn mặt của cả thể giới ( góp nhặt ). 

Giữa công trường thánh Phêrô ở Roma có một ngọn tháp cao chót vót mang một cây Thánh giá vươn lên giữa trời xanh. Ngọn tháp có từ đời Hoàng Đế Caligula, được đưa về dựng giữa công trường năm 1586. Trên ngọn tháp có khắc ba câu sau đây:

Christus vincit: Chúa Kitô toàn thắng.

Christus regnat: Chúa Kitô hiển trị.

Christus imperat: Chúa Kitô cai quản.

Ngày hôm nay, Giáo Hội cũng đọc lại ba câu khắc trên đá tạc đó vào lòng chúng ta, để tôn vinh Chúa Giêsu là Vua Tình Yêu, nhân ngày bế mạc năm phụng vụ.


Lm. Joseph Phan Cảnh
BTT giáo phận Thanh Hoá