Có thì nói có, không thì nói không | Suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật 26 Thường Niên A

29/09/2023
2734

 

CÓ THÌ NÓI CÓ, KHÔNG THÌ NÓI KHÔNG!
 

Kính thưa cộng đoàn phụng vụ,

Trong cuộc sống thường ngày, chúng ta thường hay gặp hai hạng người. Một là hạng người nói nhiều nhưng làm ít. Hai là hạng người nói ít nhưng làm nhiều. Chúng ta thích hạng người thứ hai hơn, vì họ chân thành, lấy việc làm chứng minh cho lời nói của họ. Trong đời sống của người Kitô hữu chúng ta cũng tương tự  như thế .

Hôm nay Tin Mừng thuật lại cho chúng ta dụ ngôn về hai người con được sai đi làm vườn nho. Người con thứ nhất nói là anh ta đi làm, nhưng không đi làm. Người con thứ hai nói không đi làm và rồi lại đi làm. Dụ ngôn này chỉ có Matthêu kể lại, là một ám chỉ nhắm vào nhóm địch thù muốn âm mưu sát hại Chúa Giêsu. Câu chuyện có vẻ đơn sơ, nhóm thù địch của Chúa Giêsu không coi đó là một việc ám chỉ, nên trả lời đúng theo họ nghĩ. Vâng, điều Thiên Chúa muốn là sự thành thực, có thì nói có, không thì nói không, mọi điều phải xuất phát tự tâm hồn.

Nhà thơ Phùng Quán có những vần thơ rất hay, nhưng cũng rất dài. Xin được diễn tả ngắn gọn lại như thế này:

Tôi mồ côi cha năm ba tuổi.

Mẹ tôi thương tôi không lấy chồng,

ở vậy trồng dâu, nuôi tằm dệt vải,

nuôi tôi đến ngày khôn lớn.

Hơn hai mươi năm qua tôi vẫn nhớ,

có ngày tôi nói dối mẹ,

tưởng hôm sau phải ăn đòn.

Nhưng không, Mẹ tôi chỉ buồn

hôn lên mái tóc của tôi và nói:

con ơi! trước khi nhắm mắt

cha con dặn con

suốt đời phải là người chân thật.

Tôi mới hỏi mẹ:

Mẹ ơi chân thật là gì?

Mẹ Tôi trả lời:

con ơi một người sống chân thật

thấy vui muốn cười thì cứ cười,

thấy buồn muốn khóc thì cứ khóc.

Yêu ai thì cứ bảo là yêu,

mà ghét ai thì cứ bảo là ghét .

Dù ai cầm dao dọa giết

cũng không nói ghét thành yêu.

Dù ai ngon ngọt nuông chiều

cũng không nói yêu thành ghét.

Suốt đời phải là người chân thật.

Lời nói phải đi đôi với việc làm - đời sống phải đi đôi với điều ta tin tưởng. Cuộc sống bon chen nhiều khi vô tình đã in đậm trong con người chúng ta nhiều mưu mô, lươn lẹo, làm cho nhiều người có hai hoặc nhiều đời sống trái ngược nhau, làm cho chúng ta nhớ lại câu tục ngữ: " Đi với bụt thì mặc áo cà-sa. Đi với ma thì mặc áo giấy". Không phải theo nghĩa hội nhập, theo nghĩa hoà mình với hoàn cảnh xung quanh, mà là theo nghĩa lừa đảo, sống giả dối. Tai hại hơn nữa, nhiều người đã cố tình giải thích sai trái những chân lý chiều theo dục vọng mình để cố gắng bào chữa những hành vi ám muội của mình. Có lẽ trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta thấy nhiều người vào nhà thờ đọc kinh thì không ai đọc kinh to bằng họ, nhưng khi ra khỏi nhà thờ thì cũng không ai chửi nhau to tiếng cho bằng họ. Người ta có một câu nói mỉa mai về những người đó: "Miệng Lạy Chúa, nhưng giắt búa sau lưng".

Theo tinh thần của bài Tin Mừng hôm nay, việc Chúa Giêsu khen người thứ nhất (ban đầu nói “không” nhưng sau đó hối hận và đi làm) cho ta thấy rằng : đối với Chúa, việc sai lỗi không quan trọng. Điều quan trọng là hối hận và sửa lỗi. Một người kia rơi vào thói rượu chè, dẫn anh đến bỏ bê gia đình và bỏ cả Chúa nữa. Một hôm anh lủi thủi đi trên đường và cảm thấy chán chường với nếp sống rượu chè, bê tha hiện tại của mình. Bỗng anh thấy một thanh sắt cũ đã cong queo và rỉ sét đang nằm trong rãnh nước vệ đường. Anh nhặt lên, đem về để uốn cho nó thẳng lại ; rồi anh đánh sạch lớp rỉ sét. Thanh sắt đã trở lại hầu như mới. Thành quả việc làm này đã thúc đẩy anh hoán cải. Anh đã bỏ được rượu và quay về với gia đình và với Chúa ( hạt giống nảy mầm ).

Xin Chúa thúc đẩy mỗi người chúng ta làm lại cuộc đời mình như thế. Hãy biết sống thật với Chúa, sống thật với bản thân mình và sống thật với anh chị em: “ có thì nói có, không thì nói không. Thêm bớt điều gì là do ma quỷ” (  Mt 5,37 ).

 

Lm. Joseph Phan Cảnh
BTT Giáo Phận Thanh Hoá