BÀI SUY NIỆM LỄ GIÁNG SINH
Thiên Chúa yêu trần gian đến nỗi ban Con Một
Kính thưa cộng đoàn phụng vụ,
Chúng ta đang sống trong những giây phút linh thiêng của ngày Lễ Giáng Sinh, biến cố Con Thiên Chúa nhập thể làm người. Tất cả ý nghĩa của ngày Lễ Giáng Sinh được gói ghém trong câu kinh thánh này: “ Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta. Chúng tôi đã được nhìn thấy vinh quang của Người, vinh quang mà Chúa Cha ban cho người, là Con Một đầy tràn ân sủng và sự thật” ( Ga 1,14 ). Thiên Chúa yêu thương trần gian và tình yêu ấy được minh chứng bằng cụ thể, bằng hành động.
Tình yêu của Thiên Chúa là tình yêu vị tha, không phân biệt mà phổ quát cho hết mọi người. Thường thường khi con người chúng ta yêu là vì vật đó hay người đó đáp ứng lại một nhu cầu của chúng ta. Một người yêu ta thì ta yêu lại. Người đó đem lại phúc lợi thỏa mãn thì ta yêu thích, và ngược lại một vật hay một người nào đó làm hại ta thì ta không thể thích được. Đó là tình yêu của loài người giới hạn hay thay đổi. Còn tình yêu của Chúa là tình yêu vị tha, bất chấp mọi điều kiện, bất chấp mọi hoàn cảnh. Tình yêu của Thiên Chúa dành cho chúng ta ngay cả khi chúng ta có tội. Nếu như Chúa yêu chúng ta vì chúng ta làm điều tốt điều đẹp thì chẳng bao giờ chúng ta đáng được Chúa yêu cả, vì chẳng bao giờ chúng ta tốt đủ cho Chúa yêu. Đó cũng là ý nghĩa của câu: “Chẳng có gì có thể tách biệt chúng ta khỏi tình yêu Thiên Chúa” (Rm 8,35). Hay nói theo kiểu Pascal: “ hạnh phúc là biết rằng chúng ta được yêu ngay cả khi chúng ta không xứng đáng được yêu”.
Nếu Chúa đã yêu chúng ta thì bất chấp chúng ta là người như thế nào,chắc chắn không có gì khiến cho tình yêu ấy thay đổi: “ Thiên Chúa yêu thương thế gian đến nỗi đã tặng ban Con Một” (Ga 3,15) nói lên tất cả tính chất và đối tượng của tình yêu nơi Thiên Chúa. Tình yêu của Chúa rộng lớn và không giới hạn. Nhưng tình yêu của Thiên Chúa không phải là thứ tình yêu lý thuyết, nói suông. Tình yêu của Chúa là tình yêu cụ thể, cụ thể rõ ràng trong hành động. Hành động ấy là Chúa đã ban Con Một cho nhân loại, cũng như khi chúng ta yêu ai, thường người ta tặng cho người mình yêu một kỷ vật nào đó. Tình yêu thật sự được thể hiện trong việc ban cho và dâng hiến. Thiên Chúa của chúng ta cũng thế. Chúa ban cho chúng ta những gì chúng ta cần. Điều mà chúng ta cần chính là sự cứu rỗi, và sự cứu rỗi chỉ có thể hoàn thành qua việc Ngôi Hai nhập thể làm người. Nhập thể và chịu chết để cứu loài người đó là con đường duy nhất Thiên Chúa đến với nhân loại. Và đó là cách duy nhất để thể hiện tình yêu của Ngài đối với chúng ta: “Thiên Chúa yêu thương thế gian”.
Một vị quan lớn mở tiệc mời nhiều người đến dự. Tất cả các người được mời đều ăn mặc sang trọng và dùng xe đi đến. Trong số ấy có một người khách già. Rủi thay vì già yếu nên ông cụ này khi xuống xe đã trượt chân té vào vũng nước bùn. Những khách khác thấy vậy cười nhạo ông. Xấu hổ và cảm thấy mình không xứng đáng, ông quyết định quay về. Gia nhân nài nỉ cách mấy ông cũng không chịu ở lại dự tiệc. Khi đó vị quan chủ tiệc bước ra sân, đi tới chỗ vũng nước đó, rồi cũng cố tình té ngã vào vũng nước. Thế là quần áo của ông quan cũng dơ dáy y như cụ già kia. Mọi người chung quanh chẳng ai dám cười nhạo nữa. Sau đó vị quan lớn cầm tay ông cụ đưa vào phòng tiệc. Ông cụ chẳng còn lý do nào để chối từ nữa.
Câu chuyện giúp chúng ta hiểu được phần nào sự bất ngờ đến kinh ngạc của việc Con Thiên Chúa nhập thể làm người. Ngài không chỉ nhập thể bằng cách nhập vào một thể xác con người như các vị thần trong những chuyện thần thoại, mà còn mang thân phận người nghèo, hạng người thấp kém trong xã hội. Ngài đã xuống tới mức hủy mình ra không để từ đó mang loài người vươn lên : “Thiên Chúa xuống làm người để nâng loài người lên làm con Thiên Chúa”.
Thiên Chúa của chúng ta không phải là ông trời ở trên chín tầng mây thăm thẳm, không liên hệ gì với số mạng nhân loại. Mà Ngài là Thiên Chúa của tình thương, muốn san sẻ số phận của nhân loại. Tình yêu của Thiên Chúa đã cúi xuống với nhân loại để nhân loại được gặp gỡ Tình yêu của Thiên Chúa.
Con Thiên Chúa đã nhập thể trong hình hài thể xác của một con người. Ngài đến để cứu chuộc nhân loại. Tội lỗi đã làm cho con người không lên được với Thiên Chúa, thì Thiên Chúa đã xuống với con người. Và để xuống với con người, Thiên Chúa đã làm một việc mà con người không bao giờ dám nghĩ tới, đó là Ngài mặc lấy thân phận của một con người, trở nên giống con người hoàn toàn, ngoại trừ tội lỗi. Thật đúng là: “ Yêu nhau mấy núi cũng trèo, mấy sông cũng lội mà mấy đèo cũng qua”, hay “Yêu nhau vạn sự chẳng nề, dẫu trăm chỗ lệch cũng kê cho bằng”.
Thực vậy khi xuống với con người, Thiên Chúa đã chẳng nề quản bất cứ một điều gì, dù là phải nhận lấy thân phận của một con người, Ngài đã kê đất cho ngang bằng với trời. Ngài đã hoán đổi với con người, nghĩa là để cho con người được lên làm con Thiên Chúa, còn Ngài thì trở nên một tội nhân : Thánh Gioan Tông Đồ nói: “ Ngôi Lời đã nhập thể làm người, để ai tin vào Ngài thì Ngài ban cho được quyền làm con Thiên Chúa” (Ga 1, 1 3).
Trước tình yêu đó chúng ta đã làm gì ? Trở lại lễ Giáng sinh đầu tiên của Đấng Cứu Thế chúng ta thấy gì ? Chúng ta thấy Đấng Cứu Thế đã bị hất hủi. Thật là đáng buồn cho số phận hẩm hiu của Đấng Cứu Thế ! Chỉ vì yêu con người người nên mới đến với con người. Nhưng khi đến thì con người đã không thèm tiếp nhận. Bởi đó ngay cả đến một chỗ trọ để được mở mắt chào đời, con người cũng đã khước từ không cho Đấng Cứu Thế. Thánh Luca viết : “ Khi ông Giuse và bà Maria đang ở đó thì Maria đã tới ngày mãn nguyệt khai hoa. Bà sinh con trai đầu lòng, lấy tã bọc con, rồi đặt nằm trong máng cỏ, vì hai ông bà không tìm được chỗ trong nhà trọ” (Lc 2, 6-7).
Đứng trước thời khắc của một năm cũ sắp đi qua, một năm thánh Hy vọng sắp khép lại, mang theo cuộc sống nhân loại với muôn sắc màu và cung bậc : nụ cười và nước mắt, hạnh phúc và khổ đau, thành công và thất bại, hòa bình lẫn chiến tranh, tội ác và thánh thiện. Đứng trước một thế giới vẫn còn bao dang dở và bóng tối, vẫn còn phải từng ngày cố gắng để xây dựng tương lai, thì hôm nay, ngày lễ Chúa Giáng Sinh mời gọi mỗi người chúng ta hãy là một hang đá cho Chúa Hài Đồng ngự trị, hãy biết kiến tạo sự an bình và công lý, kiến tạo niềm vui và hạnh phúc để niềm vui Tin mừng Chúa Giáng Sinh được lan tỏa.
Linh mục Giuse Phan Cảnh
ĐCV Thánh Phaolo Lê Bảo Tịnh Thanh Hóa




.jpg)
