​​​​​​​BÀI SUY NIỆM CHÚA NHẬT IV MÙA CHAY – NĂM C

28/03/2025
487


BÀI SUY NIỆM CHÚA NHẬT IV MÙA CHAY – NĂM C

THIÊN CHÚA LÀ CHA GIẦU LÒNG XÓT THƯƠNG

 

 Kính thưa cộng đoàn phụng vụ,

Có một câu chuyện vui người ta kể như thế này:

Một ngày kia, bà vợ đứng trước gương ngắm nghía một lúc rồi bật tiếng thở dài:

- Trời ạ, tôi đã già, béo và xấu xí đến mức này sao?

Thấy chồng không mảy may chú ý, bà vợ tiếp tục than:

- Phụ nữ đúng là số khổ mà. Có chồng con xong nhan sắc tàn tạ, giờ thảm đến mức soi gương cũng không dám nữa.

Ông chồng ngồi đọc báo gần đó lên tiếng:

- Bà còn may mắn hơn tôi chán, than thở gì chứ?

Bà vợ bực mình:

- Đàn ông các ông thì có phải lo lắng gì đâu mà xuống sắc, lại còn bảo tôi may hơn.

Ông chồng buông tờ báo thở dài:

- Bà tự ngắm mình trước gương có mấy phút thôi đã đau khổ vậy rồi. Còn tôi phải ngắm suốt từ ngày này sang tháng nọ có giám than thở gì đâu!!!

 Từ cái nhìn tích cực của ông chồng trong câu chuyện vui, chúng ta cùng hướng cái nhìn của mình về mùa chay. Mùa Chay là thời gian thuận tiện để chúng ta chiêm ngắm về dung nhan lòng thương xót của Thiên Chúa dành cho con người. Đó là cơ hội để chúng ta nhận ra tình thương của Thiên Chúa vẫn hằng luôn yêu thương ấp ủ chúng ta trong từng phút giây của cuộc sống. Bên cạnh đó, Mùa Chay còn là dịp để chúng ta suy nghĩ về sự đáp trả của mình trước tiếng gọi trở về với Chúa. Bởi lẽ, có biết bao lần chúng ta đã xa rời tình thương của Thiên Chúa dành cho chúng ta; và cũng có biết bao lần chúng ta cố ý hay vô tình xúc phạm đến Ngài mà chẳng hay biết. Để suy nghĩ về lòng nhân từ của Thiên Chúa và sự đáp trả của chúng ta trước tình yêu thương vô bờ bến của Ngài, chúng ta hãy cùng chiêm ngắm hình bóng của Thiên Chúa – Người Cha đầy nhân hậu trong Tin Mừng mà Thánh Luca tường thuật ( Lc 15, 11-31 ).

Trong đoạn Tin mừng này, chúng ta thấy hình ảnh người con thứ xin người cha chia gia tài cho mình. Có nghĩa là nó muốn cha nó chết, bởi lẽ, người cha chỉ chia gia tài cho con cái của mình khi ông sắp “gần đất xa trời”. Trong khi ở đây, ông còn đang sống mà người con thứ lại muốn ông chia gia tài cho nó. Đó quả là một sự xúc phạm rất nặng đối với người cha. Tuy nhiên, khi đứa con thứ ăn chơi xa đọa và gặp cảnh túng thiếu, thì nó muốn quay trở về cùng cha. Chúng ta cứ ngỡ rằng người cha sẽ từ chối và không thể tha thứ cho hành động xúc phạm của nó dành cho ông. Thế nhưng, Tin Mừng Luca thuật lại: “Anh ta còn ở đằng xa, thì người cha đã trông thấy. Ông chạnh lòng thương, chạy ra, ôm cổ anh ta, và hôn lấy hôn để.” (Lc 15, 20)

Chúng ta tự hỏi với nhau rằng, làm sao người cha có thể trông thấy đứa con thứ ở đàng xa nếu như chính ông không ngày ngày ra đứng đầu ngõ để ngóng trông nó quay trở về? Đó là hình ảnh của một người cha nhân hậu, ông luôn chủ động đi bước trước trong việc tìm kiếm đứa con thứ quay trở về với mình. Sự chủ động của người cha còn được diễn tả mạnh mẽ hơn qua việc ông “chạnh lòng thương”, có lẽ vì ông đã trông ngóng nó quá lâu và tình thương của ông dành cho nó là quá lớn. Hơn nữa, ông còn chạy ra, ôm cổ nó và hôn lấy hôn để, trong khi nó đã không tắm từ lâu và vừa mới ở chuồng heo về. Như vậy, hình ảnh người cha trong Tin mừng chính là hình ảnh của một vị Thiên Chúa luôn đi bước trước trong việc tìm kiếm con người. Có thể nói rằng, nếu như con người vì bản tính mỏng dòn yếu đuối nên dễ xa lìa tình thương của Thiên Chúa, thì với Ngài, vì quá yêu thương con người nên Ngài luôn chủ động đi bước trước trong việc tìm kiếm họ.

Sau những tháng ngày ăn chơi phóng đãng và tiêu sạch hết tài sản của người cha chia cho,  người con thứ bắt đầu lâm vào cảnh bi đát, nghèo nàn và bần cùng, túng thiếu về mọi phương diện. Từ một người con trong gia đình giàu có hôm nào, thì nay anh lại trở thành kẻ đói khát, từ người có kẻ hầu người hạ, thì nay anh trở thành kẻ làm thuê với một nghề hèn hạ nhất đối với người Do Thái lúc bấy giờ, anh phải đi ở đợ cho một người dân trong vùng. Tin mừng ghi nhận cảnh bi đát của người con thứ: Người chủ sai anh ta ra đồng chăn heo, và anh ta ao ước lấy đậu muồng heo ăn mà nhét cho đầy bụng, nhưng cũng chẳng ai cho (Lc 15,15-16). Có thể nói, chính lúc túng thiếu nhất là lúc anh bắt đầu nhìn ra thân phận tội lỗi hèn yếu của mình. Anh suy nghĩ về hoàn cảnh gia đình trước đây, anh chợt nhận ra sự diễm phúc mà anh có khi còn ở với cha. Và rồi, anh quyết tâm trở về, nghĩa là anh rời bỏ tình trạng hiện có để trở về nơi hạnh phúc xưa kia. Đồng thời, anh chỉ mong người cha nhận anh vào làm công chứ không mong mình trở lại làm con, vì anh cảm thấy mình thật bất xứng.

Còn về người Cha, kể từ lúc người con rời xa, ông lúc nào cũng coi anh là con của mình. Dù đứa con đã bỏ ông ra đi, nhưng ông không bỏ rơi nó ngày nào. Hình bóng của đứa con thứ không bao giờ nhạt phai trong trái tim của ông cho dù bây giờ mắt ông đã mờ và gối ông cũng đã mỏi. Vì thế, khi đứa con trở về, ông sẵn sàng tha thứ và đón nhận trong tình yêu thương. Điều này được diễn tả qua một loạt các hành động của ông nhằm phục hồi phẩm giá của người con thứ:

Trước hết, ông đeo nhẫn cho con: đó là cử chỉ lặp lại hình ảnh vua Pharaô rút nhẫn từ tay mình mà trao cho ông Giuse, dấu chỉ trao toàn quyền, chỉ sau vua trong nước Ai Cập! ( St 41, 42).

Kế đến, ông mang áo đẹp và giày mới mặc cho con: đó là hình ảnh của người làm chủ, được tự do, không phải là kẻ nô lệ, vì nô lệ không được mang giày dép, phải đi chân đất, trong lúc con thứ chỉ ước làm nô lệ giúp việc trong nhà cha thôi (Lc 15, 19).

Cuối cùng, ông sai đầy tớ giết con bê béo để ăn mừng: “bê béo”, nghĩa là con bê đã được vỗ béo, nó ở đâu ra vậy? Điều đó nói lên sự chuẩn bị của ông từ rất lâu. Ông vẫn hy vọng và tin tưởng một ngày nào đó con ông trở về.

Chúng ta đang sống trong những ngày của Mùa chay thánh. Vì thế, lời mời gọi sám hối luôn là điều quan trọng và cấp bách đối với mỗi người chúng ta. Thế giới ngày nay và trong cuộc sống của mỗi người, chúng ta cũng muốn thoát ra khỏi các lề luật, các quy định của Chúa, của Giáo hội để mình được tự do hơn. Tuy nhiên, càng chọn lựa những điều đó trong cuộc sống, thì thế giới, cũng như con người chúng ta lại càng mất tự do hơn. Như vậy, hình ảnh người con thứ quay trở về nhà cha, cũng chính là hình ảnh con người biết quay trở về với Chúa để được sống trong tình thương của Ngài. Hãy trở về với Chúa qua Bí tích Hòa Giải. Thiên Chúa luôn chờ đợi, sẵn sàng tha thứ và yêu thương dù cho chúng ta có tệ bạc đến mức nào đi nữa. Bởi lẽ, Thiên Chúa mãi mãi là tình yêu.

 

Linh mục Giuse Phan Cảnh