Đức Phanxicô, Huấn dụ lễ Thánh gia thất năm A (29/12/2019) - Mẫu gương vâng phục Thánh ý Thiên Chúa của Thánh gia
Anh chị em thân mến, chào buổi sáng!
Hôm nay, chúng ta mừng lễ Thánh gia Nazareth. Thuật ngữ ‘thánh’ đặt gia đình này trong bối cảnh thánh thiện. Đây là một hồng ân của Thiên Chúa, nhưng đồng thời, là tự do và trách nhiệm trong việc thực thi kế hoạch của Ngài. Như vậy, đặc tính của gia đình Nazareth: hoàn toàn sẵn sàng trước Thiên ý.
Làm thế nào chúng ta không thể không ngạc nhiên trước sự ngoan ngùy của Đức Maria đối với tác động của Chúa Thánh Thần trong cuộc đời Mẹ, khi Chúa Thánh Thần yêu cầu Mẹ trở thành mẹ của Đấng Thiên Sai?”. Vì Đức Maria, như mọi phụ nữ trẻ cùng thời, đang chuẩn bị cho kế hoạch tương lai, trở thành hôn thê của Thánh Giuse. Nhưng khi nhận ra Chúa mời gọi mình thi hành một sứ vụ đặc biệt, Mẹ Maria không ngần ngại tuyên xưng là "nữ tỳ" của Thiên Chúa (Lc 1,38). Chúa Giêsu sẽ tán dương sự lớn lao của Đức Maria không phải vì vai trò làm mẹ của Đức Maria, nhưng vì sự vâng lời của Mẹ đối với Thiên Chúa: "Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa" (Lc 11,28). Và khi Mẹ Maria không hiểu tất cả những sự kiện liên quan đến mình, Mẹ thinh lặng suy niệm, suy gẫm sáng kiến của Thiên Chúa. Sự hiện diện của Mẹ dưới chân Thánh giá hiến dâng tất cả sự sẵn sàng này.
Đối với Thánh Giuse, Tin mừng không nói với chúng ta điều gì. Thánh Giuse không nói, nhưng hành động trong vâng phục. Thánh Giuse là một người sống thinh lặng và vâng phục.
Trang Tin mừng hôm nay cho chúng ta thấy sự vâng phục này của Thánh Giuse: trốn sang Ai Cập và từ Ai Cập trở về đất Israel. Dưới sự hướng dẫn của Thiên Chúa, qua những lần báo mộng của Sứ thần, Thánh Giuse đưa gia đình tránh xa sự đe dọa của Hêrôđê. Như thế, Gia đình Thánh này liên đới với tất cả các gia đình trên thế giới buộc phải lưu vong, liên đới với tất cả những người bị buộc phải từ bỏ đất đai của họ vì bị đàn áp, bạo lực, chiến tranh.
Cuối cùng, người thứ ba trong Gia đình thánh, Chúa Giêsu. Ngài là ý muốn của Chúa Cha. Thánh Phaolô trong 2Cr 1,19 nói: Đức Ki-tô Giê-su, Con Thiên Chúa, không vừa là “có” vừa là “không”, nhưng nơi Người chỉ toàn là “có”. Điều này được thể hiện trong nhiều thời điểm cuộc sống dương thế của Chúa Giêsu.
ĐTC trưng dẫn một số ví dụ. Trước hết khi Chúa lên 12 tuổi, Ngài theo Thánh Giuse và Mẹ Maria lên đền thờ Giêrusalem. Sau ba ngày trong lo lắng và buồn rầu hai ông bà tìm được Chúa thì Ngài trả lời: “Sao cha mẹ lại tìm con? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao?” (Lc 2,49). Chúa Giêsu tiếp tục lặp lại sự vâng phục của mình: "Lương thực của Thầy là thi hành ý muốn của Đấng đã sai Thầy, và hoàn tất công trình của Người" (Ga 4, 34). Chúa cầu nguyện trong cuộc Khổ nạn: “Lạy Cha, nếu con cứ phải uống chén này mà không sao tránh khỏi, thì xin vâng ý Cha" (Mt 26, 42). Tất cả những sự kiện này là cho thấy Chúa thi hành một cách hoàn hảo sứ vụ: “Khi vào trần gian, Đức Kitô nói: Chúa đã không ưa hy lễ và hiến tế, nhưng đã tạo cho con một thân thể. Chúa cũng chẳng thích lễ toàn thiêu và lễ xá tội. Bấy giờ con mới thưa: Lạy Thiên Chúa, này con đây, con đến để thực thi ý Ngài, như Sách Thánh đã chép về con”. (Dt 10, 5-7). “Chúa chẳng thích gì tế phẩm và lễ vật, nhưng đã mở tai con; lễ toàn thiêu và lễ xá tội, Chúa không đòi, con liền thưa: Này con xin đến! Trong sách có lời chép về con rằng: con thích làm theo thánh ý, và ấp ủ luật Chúa trong lòng, lạy Thiên Chúa của con” (Tv 40, 7-9).
Mẹ Maria, Thánh Giuse, Chúa Giêsu, Gia đình Nazareth đại diện cho một bản hợp xướng đáp trả trước Thánh ý Chúa Cha: ba thành viên của gia đình này giúp chúng ta khám phá và thực hiện kế hoạch của Thiên Chúa. Các Ngài cùng nhau cầu nguyện, làm việc và chia sẻ. Vậy tôi hỏi anh chị em, trong gia đình của anh chị em, anh chị em có có biết trao đổi, chia sẻ, hay anh chị em giống như các các bạn trẻ ngồi tại bàn, mỗi người với một điện thoại trong tay và tán gẫu với ai đó? Nơi bàn này, dường như có một sự thinh lặng như thể họ đang ở trong Thánh lễ ... Nhưng họ không nói chuyện với với nhau, không trao đổi, chia sẻ. Chúng ta phải nối lại việc giao tiếp trong gia đình. Đây là một nhiệm vụ phải làm ngay hôm nay, chính vào ngày lễ Thánh gia. Thánh gia là mẫu gương cho các gia đình, giúp cha mẹ và con cái nâng đỡ nhau trong việc tuân giữ Tin Mừng, nền tảng của sự thánh thiện của các gia đình.
Chúng ta trao phó cho Đức Maria, "Nữ vương các gia đình", tất cả các gia đình trên thế giới, đặc biệt các gia đình đang đau khổ, khó khăn. Chúng ta cầu xin Mẹ che chở nâng đỡ họ.
Nguồn: vaticannews.va/vi
Đức Phanxicô, Huấn dụ lễ Thánh gia thất năm A (29/12/2013) - Ba từ khóa đem lại hạnh phúc trong gia đình
Anh chị em thân mến,
Phụng vụ Chúa Nhật thứ nhất sau lễ Giáng Sinh mời gọi chúng ta cử hành lễ Thánh gia Nagiarét. Thật thế, mọi hang đá đều cho chúng ta thấy Chúa Giêsu Đức Mẹ và Thánh Giuse trong hang đá Bếtlêhem. Thiên Chúa đã muốn sinh ra trong một gia đình nhân loại, đã muốn có một người mẹ và một người cha.
Phúc âm hôm nay giới thiệu với chúng ta Thánh Gia trên đường đầy ải đau đớn kiếm tìm nơi trú ẩn bên Ai Cập. Thánh Giuse, Mẹ Maria và Chúa Giêsu đã sống kinh nghiệm điều kiện thê thảm của những người tị nạn, ghi dấu bởi sự sơ hãi, bất an và các khó khăn (x. Mt 2,13-15.19-23). Rất tiếc ngày nay có hàng triệu gia đình có thể nhận ra mình trong thực tại buồn thương này. Hầu như mỗi ngày đài truyền hình và báo chí đưa tin các người di cư trốn chay đói khát, chiến tranh, và các hiểm nguy trầm trọng khác để tìm an ninh và một cuộc sống xứng đáng hơn cho mình và cho gia đình mình.
Trong các vùng đất xa xôi, cả khi tìm thấy công ăn việc làm, các người tị nạn và di cư không luôn luôn gặp được sự tiếp đón đích thật, lòng tôn trong và việc đánh gia cao các giá trị họ đem theo. Các chờ mong hợp pháp của họ thường gặp các tình trạng phức tạp và các khó khăn xem ra không thể vượt thắng được. Tuy nhiên, trong khi gắn chặt cái nhìn vào Thánh Gia Nagiarét phải bó buộc tị nạn, chúng ta nghĩ tới thảm cảnh của các người di cư ti nạn, nạn nhân của khước từ và khai thác bóc lột. Nhưng chúng ta cũng nghĩ tới ”những người bị đầy ải” trong chính các gia đình: chẳng hạn các người già cả, đôi khi bị đối xử như là những sự hiện diện kềnh càng ngăn cản. Rất nhiều lần tôi nghĩ rằng có một dấu chỉ giúp nhận biết một gia đính ra sao, đó là nhìn xem trong đó các trẻ em và người già được đối xử như thế nào.
Chúa Giêsu đã muốn thuộc về một gia đình đã sống kinh nghiệm các khó khằn này, để không ai cảm thấy bị loại bỏ khỏi sự gần gũi yêu thương của Thiên Chúa. Việc chay trốn sang Ai Cập vì các đe dọa của vua Hêrôđê cho thấy Thiên Chúa ở nơi đâu con người gặp nguy hiểm, ở nơi đâu con người khổ đau, ở nơi đâu con người trốn chạy, ở nơi đâu nó sống kinh nghiệm sự khước từ và bỏ rơi. Nhưng Thiên Chúa cũng hiện diện ở nơi đâu con người mơ ước, hy vọng trở về quệ hương trong tự do, dự phóng và lựa chọn cho sự sống và phẩm giá của mình và của nhưng người trong gia đình mình.
Hôm nay cái nhìn của chúng ta trên Thánh gia cũng được lôi kéo bởi sự đơn sơ của cuộc sống tại Nagiarét. Đó là một thí dụ ích lợi cho các gia đình của chúng ta, giúp chúng luôn ngày càng trở thành cộng đoàn hiệp thông của tình yêu và sự hòa giải, trong đó người ta sống kinh nghiệm sự hiền dịu, tương trợ lẫn nhau, tha thứ cho nhau. Muốn có an bình và niềm vui trong gia đình, chúng ta hãy biết sống ba từ chìa khóa sau đây: xin phép, cám ơn và xin lỗi. Khi trong một gia đình người ta không xâm lần nhau, nhưng biết xin phép. Khi trong một gia đình người ta khô sống ng ích kỷ, nhưng tập nói tiếng cám ơn. Khi trong một gia đình một người nhận ra mình đã làm điều xấu và biết xin lỗi, thì trong gia đình ấy có an bình và niềm vui.
Tôi cũng muốn khích lệ các gia đình ý thức được tầm quan trọng của mình trong Giáo hội và trong xã hội. Thật thế, lời loan báo Tin mừng trước hết đi qua các gia đình, rồi tới với các môi trường khác nhau của cuộc sống thường ngày.
Chúng ta hãy sốt sắng khẩn nài Mẹ Maria rất thánh, Mẹ Chúa Giêsu và là Mẹ chúng ta, hướng dẫn từng gia đình trên thế giới, để nó có thể chu toàn sứ mệnh mà Thiên Chúa đã giao phó với phẩm giá và sự thanh thản.
Nguồn: archivioradiovaticana.va
Đức Bênêđictô XVI, Huấn dụ lễ Thánh gia thất năm A (26/12/2010) - Trẻ em cần tình yêu thương của cha mẹ
Anh chị em thân mến,
Tin mừng theo thánh Luca kể lại rằng các mục đồng tại Bếtlêhem đã tiếp nhận lời loan báo Đấng Cứu Thế giáng sinh, “họ ra đi mà không chần chờ và đã tìm thấy Đức Maria ông Giuse và con trẻe nằm trong máng cỏ” (Lc 2,16). Các chứng nhân đầu tiên ấy đã trông thấy cảnh một gia đình gồm mẹ, cha và con trai mới sinh. Lễ Thánh Gia mời gọi chúng ta chiêm ngắm “hình ảnh”, trong đó Chúa Giêsu là trung tâm sự yêu thương lo lắng của cha mẹ Người. Các Giáo phụ viết rằng trong hang đá Bếlêhem nghèo nàn tỏa ra một ánh sáng rất rạng rỡ, phản ánh mầu nhiệm sâu thẳm bao quanh Hài Nhi, mầu nhiệm mà Đức Maria và thánh Giuse giữ gìn trong tim và để lộ ra trong cái nhìn, trong các cử chỉ và nhất là trong sự thinh lặng của các ngài. Thật thế, các vị giữ gìn trong lòng các lời thiên thần loan báo cho Đức Maria: “Đấng sẽ sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa” (Lc 1,35).
Sự sinh ra của mỗi trẻ em đem theo một cái gì đó của mầu nhiệm này. Các cha mẹ tiếp nhận người con như một ơn, biết rất rõ điều này và thường khi họ cũng nói như vậy. Tất cả chúng ta thường nghe người ta nói với một người cha, một người mẹ: “Đứa bé này là một ơn, là một phép lạ”. Thật vậy, loài người sống sự truyền sinh không chỉ như một hành động sinh sản thuần túy, mà còn nhận ra sự phong phú của nó và trực giác đươc rằng mỗi người là thụ tạo đến trần gian đều là “dấu chỉ” tuyệt diệu của Thiên Chúa Tạo Hóa và là Cha trên trời. Vì thế quan trọng biết bao khi mỗi trẻ em đến trần gian được tiếp đón bởi sự nồng ấm của một gia đình! Các tiện nghi bề ngoài không quan trọng: Chúa Giêsu đã sinh ra trong một chuồng bò và nôi của Người là một máng cỏ, nhưng tình yêu của Mẹ Maria và Cha thánh Giuse đã khiến cho Người cảm thấy sự êm dịu và vẻ đẹp được yêu thương. Đó là điều các trẻ em cần: tình yêu thương của cha mẹ. Chính điều này trao ban cho các em an ninh, cho phép chúng khi lớn lên khám phá ra ý nghĩa cuộc sống. Thánh Gia Nagiarét đã sống nhiều thử thách, chẳng hạn như vụ sát hại các trẻ em vô tội, bắt buộc thánh Giuse và Đức Maria phải di cư sang Ai Cập (Mt 2,13-23). Nhưng các ngài đã tín thác nơi sự quan phòng của Thiên Chúa, đã tìm ra sự ổn định và bảo đảm cho Chúa Giêsu có một tuổi thơ êm đềm và một nền giáo dục vững chắc.
Anh chị em thân mến, Thánh gia dĩ nhiên là đặc biệt và không thể lập lại được, nhưng đồng thời cũng là ”mẫu gương sống” cho mọi gia đình, bởi vì Chúa Giêsu, là người thật, đã muốn sinh ra trong một gia đình nhân loại, và khi làm như thế Người đã chúc phúc và thánh hiến gia đình. Vì vậy, chúng ta hãy phó thác cho Đức Mẹ và Thánh Giuse tất cả mọi gia đình, để các gia đình không chán nản ngã lòng trước các thử thách khó khăn, nhưng luôn biết vun trồng tình yêu hôn nhân và tin tưởng tận hiến cho việc phục vụ sự sống và giáo dục con cái.
Nguồn: archivioradiovaticana.va
Đức Bênêđictô XVI, Huấn dụ lễ Thánh gia thất năm A (30/12/2007) - Gia đình thông dự vào ơn gọi ngôn sứ của Hội thánh
Anh chị em thân mến,
Hôm nay chúng ta mừng lễ Thánh gia. Dựa theo Tin mừng Thánh Matthêu và Thánh Luca, chúng ta ngắm nhìn Chúa Giêsu, Đức Mẹ và thánh Giuse, và chúng ta thờ lạy mầu nhiệm của một vị Thiên Chúa muốn sinh ra bởi một phụ nữ, Đức thánh Trinh nữ Maria, và đi vào thế giới này qua cuộc sống giống như hết tất cả mọi người. Làm như thế, Người đã thánh hóa thực thể gia đình, đổ tràn ân sủng xuống gia đình và mặc khải ơn gọi và sứ mạng của nó. Công đồng Vaticanô II đã dành mối quan tâm đặc biệt đến gia đình. Công đồng tuyên bố rằng đôi hôn nhân là chứng nhân cho nhau và cho con cái về đức tin và tình yêu Chúa Kitô (Hiến chế về Hội thánh số 35). Như vậy gia đình thông dự vào ơn gọi ngôn sứ của Hội thánh: nhờ lối sống của mình, “họ lớn tiếng loan truyền những nhân đức của Nước Thiên Chúa và niềm hy vọng vào đời sống hạnh phúc”. Như vị tiền nhiệm đáng kính của tôi đã không ngừng lặp lại lặp lại, sự lành mạnh của cá nhân và xã hội gắn bó chặt chẽ với “sức khoẻ” của gia đình (xc. Hiến chế Vui mừng và Hy vọng số 47). Vì thế Hội thánh nỗ lực bảo vệ và cổ võ “phẩm giá tự nhiên và giá trị linh thiêng của hôn nhân và gia đình”, theo như lời của công đồng. Nhằm tới mục tiêu đó, vào lúc này đây, một cuộc biểu dương quan trọng đang diễn ra tại Madrid mà bây giờ tôi muốn ngỏ lời bằng tiếng Tây ban nha.
Tôi xin chào thăm những người tham dự cuộc Hội ngộ các gia đình đang diễn ra tại Madrid vào Chúa nhật hôm nay, tôi cũng xin chào thăm các hồng y, giám mục và linh mục đồng hành với họ. Đang khi chiêm ngắm mầu nhiệm Con Thiên Chúa đến trần gian được đùm bọc bởi tình yêu của Đức Mẹ và Thánh Giuse, tôi mời gọi các gia đình Kitô hữu hãy cảm nhận sự hiện diện trìu mến của Thiên Chúa trong cuộc đời mình. Đồng thời, tôi cũng khuyến khích họ, do tình yêu của Chúa Kitô thôi thúc, hãy làm chứng trước mặt thế giới về vẻ đẹp của tình yêu, hôn nhân và gia đình. Gia đình được xây dựng trên sự kết hiệp bất khả phân giữa một người nam và một người nữ, tạo nên môi trường đặc biệt nơi mà cuộc sống con người được đón tiếp và che chở, từ lúc khởi đầu cho đến khi kết thúc tự nhiên. Vì thế bậc cha mẹ có quyền lợi và nghĩa vụ cản bản phải giáo dục con cái, theo đức tin và những giá trị thăng tiến đời sống con người. Hoạt động cho hôn nhân và gia đình thật là một điều bõ công, cũng như thật là bõ công hoạt động để bảo vệ sự sống con người, vì là thọ tạo cao quý nhất do Thiên Chúa dựng nên. Tôi xin ngỏ lời đặc biệt chào thăm các em thiếu nhi: các em hãy yêu mến và cầu nguyện cho các cha mẹ, anh chị của mình. Tôi muốn chào thăm các bạn trẻ: nhờ tình yêu của cha mẹ thôi thúc, các bạn hãy quảng đại theo đuổi ơn gọi hôn nhân, giáo sĩ và tu sĩ. Tôi muốn chào thăm những người già lão bệnh tật: cầu chúc họ tìm được sự giúp đỡ và cảm thông. Và với các đôi vợ chồng thân mến, anh chị em hãy tin tưởng vào ơn thánh Chúa, để tình yêu của anh chị em mỗi ngày được thêm chung thủy và dồi dào. Tôi xin đặt những hoa quả của buổi lễ hôm nay trong tay của Đức Maria, Đấng đã mở cửa thế giới của chúng ta cho Thiên Chúa, và lời đáp của mình. Xin cám ơn tất cả.
Nguồn: archivioradiovaticana.va






.jpg)