
Bài Giảng Chúa Nhật XVIII Thường Niên - Năm C
Anh chị em thân mến,
Hôm nay, qua ba bài Sách Thánh, Lời Chúa đang mời gọi chúng ta suy tư về cách nhìn nhận và sử dụng tiền của vậy chất trong đời sống thường ngày. Đây là vấn đề cốt lõi của đời sống Kitô hữu, vì cách chúng ta đối xử với của cải vật chất thể hiện niềm tin và tình yêu của chúng ta dành cho Thiên Chúa và cho tha nhân.
Bài đọc thứ nhất từ sách Giảng Viên đã mở ra một thực tế có phần khắc nghiệt nhưng đầy ý nghĩa: "Hư không trên các sự hư không, hư không trên các sự hư không, và mọi sự đều hư không." Tác giả đã chỉ ra rằng, dù chúng ta có lao tâm khổ tứ, làm việc vất vả đến đâu để tích cóp của cải, danh vọng, thì cuối cùng, tất cả đều sẽ trở thành hư không khi chúng ta lìa đời. Người làm việc cật lực rồi cũng phải để lại cho người khác hưởng, đó là một "tai hại lớn lao". Câu hỏi "Ích gì cho người bởi mọi việc mình làm mà phải chịu đau khổ cực lòng dưới phàm trần?" vang vọng như một lời nhắc nhở về sự phù phiếm của những giá trị trần thế nếu chúng ta chỉ biết sống cho riêng mình. Cuộc sống đầy đau khổ, gian truân, và ngay cả ban đêm cũng không được yên lòng, nếu chỉ lo tích trữ mà quên đi ý nghĩa đích thực của đời người.
Thế nhưng, Lời Chúa không dừng lại ở đó. Thánh Phaolô Tông đồ trong thư gửi tín hữu Côlôxê đã chỉ cho chúng ta con đường thoát khỏi sự hư không ấy. Ngài mời gọi: "Anh em hãy tìm kiếm những sự trên trời, nơi Đức Kitô ngự bên hữu Thiên Chúa. Anh em hãy nghĩ đến những sự trên trời, chứ đừng nghĩ đến những sự dưới đất." Nếu chúng ta đã "chết" cho con người cũ và "sống lại với Đức Kitô", thì sự sống đích thực của chúng ta giờ đây được ẩn giấu trong Người. Điều này có nghĩa là, cách sống của chúng ta phải thay đổi. Thay vì chạy theo những ham muốn vật chất, những lợi lộc trần thế phù du, chúng ta được mời gọi kiềm chế những dục vọng xấu xa, ích kỷ, và đặc biệt là "hà tiện, tức là sự tôn thờ ngẫu tượng."
Tiền bạc, của cải không phải là tất cả và nó cũng không phải là mục đích tối hậu của cuộc đời. Khi chúng ta chỉ biết tích trữ, làm giàu cho riêng mình mà quên đi Thiên Chúa và tha nhân, đó chính là lúc chúng ta đang biến tiền bạc thành "ngẫu tượng" để thờ lạy. Thay vào đó, chúng ta hãy mặc lấy "con người mới", một con người được đổi mới theo hình ảnh của Thiên Chúa, nơi mà mọi ranh giới đều bị xóa bỏ, và trong mọi sự, chỉ có Đức Kitô.
Bài Tin Mừng theo Thánh Luca hôm nay là lời cảnh tỉnh mạnh mẽ nhất về việc sử dụng của cải. Chúa Giêsu kể về dụ ngôn người phú hộ dại dột. Ông ta có ruộng đất sinh nhiều hoa lợi đến mức không còn chỗ để tích trữ. Thay vì nghĩ đến việc chia sẻ, giúp đỡ người khác, nhất là những người nghèo khổ, ông ta lại chỉ nghĩ đến việc phá kho cũ, xây kho lớn hơn để chất đầy lúa thóc và của cải, rồi tự nhủ: "Hỡi linh hồn, ngươi có nhiều của cải dự trữ cho nhiều năm: ngươi hãy nghỉ ngơi, ăn uống vui chơi đi." Nhưng Thiên Chúa đã phán: "Hỡi kẻ ngu dại, đêm nay người ta sẽ đòi linh hồn ngươi, thế thì những của ngươi tích trữ sẽ để lại cho ai?"
Câu chuyện này là lời nhắc nhở thẳng thắn cho mỗi người chúng ta. Sống sung túc, có của ăn của để không phải là mục đích tối hậu của đời sống con người. Quan trọng hơn cả là cách chúng ta sử dụng những gì mình có. Khi chúng ta chỉ biết tích trữ cho riêng mình, sống hưởng thụ mà quên đi những người xung quanh, nhất là những người đang thiếu thốn, đó chính là sự "ngu dại" trước mặt Thiên Chúa. "Kẻ tích trữ của cải cho mình mà không làm giàu trước mặt Chúa thì cũng vậy."
Vậy làm giàu trước mặt Thiên Chúa là gì? Không phải là xây thật nhiều nhà thờ lộng lẫy, không phải là “nổ” với thiên hạ mình có nhiều tiền nhiều của, không phải là khoe khoang những đóng góp lớn lao của mình. Làm giàu trước mặt Thiên Chúa chính là biết dùng những tiền của vật chất mà Người ban cho để mưu cầu phần rỗi cho chính mình và cho tha nhân. Đó là khi chúng ta biết chia sẻ những gì mình có cho những người đang gặp hoàn cảnh khó khăn.
Trên hành trình yêu thương của Caritas Thanh Hóa, tôi đã chứng kiến bao tấm lòng quảng đại, từ những người có lòng hảo tâm ở trong nước cũng như kiều bào ở hải ngoại. Họ ngày đêm chắt chiu, dành dụm từng đồng tiền quý giá mà Chúa đã ban, không phải để vun vén cho riêng mình, mà để gửi về Caritas Thanh Hóa, sẻ chia với những mảnh đời nghèo khổ, bất hạnh đang cần được giúp đỡ.
Đó là những chiếc xe lăn mang lại hy vọng di chuyển, những suất cơm miễn phí xoa dịu cơn đói, những đồng tiền hỗ trợ bệnh nhân vượt qua cơn bạo bệnh, những bộ quần áo sưởi ấm thân xác rách rưới, những căn nhà tình thương che chở mái ấm gia đình, những suất học bổng chắp cánh ước mơ cho các em học sinh nghèo, và những viên thuốc cứu mạng người bệnh.
Những nhà hảo tâm ấy chính là những người khôn ngoan trong cách sử dụng tiền của. Họ không ích kỷ giữ lấy cho riêng mình mà luôn biết cho đi. Họ tin rằng khi cho đi như vậy thì sẽ còn mãi, bởi đó là cách họ đang xây dựng kho lẫm trên trời, nơi mối mọt không thể đục khoét và trộm cắp không thể đột nhập. Họ hiểu rằng, khi cho đi, họ đang tìm kiếm những sự trên trời, thay vì bám víu vào những của cải phù vân dưới đất.
Bài học cho mỗi người Kitô hữu chúng ta từ những tấm gương này thật sâu sắc. Tiền bạc và của cải vật chất không phải là mục đích cuối cùng của cuộc đời, nhưng là phương tiện để chúng ta thực thi giới răn yêu thương của Chúa. Hãy noi gương những nhà hảo tâm ấy, sống quảng đại, dùng những gì Chúa ban để phục vụ tha nhân, đặc biệt là những người yếu thế nhất. Bởi lẽ, khi trao ban, chúng ta không làm mất đi, mà đang tích lũy những giá trị vĩnh cửu, làm giàu cho linh hồn và chờ đợi phần thưởng Nước Trời mà Thiên Chúa đã hứa ban cho những người biết sống quảng đại.
Tóm lại, qua ba bài Sách Thánh của Chúa Nhật hôm nay, chúng ta nhận thấy rằng tiền bạc có thể mang lại tiện nghi, nhưng chỉ tình yêu thương và sự sẻ chia mới mang lại hạnh phúc đích thực và bảo đảm cho chúng ta một chỗ đứng trong Nước Trời.
Nguyện xin Chúa giúp chúng ta luôn biết khôn ngoan sử dụng của cải thế gian để mua lấy hạnh phúc vĩnh cửu.
Hãy coi tiền của chỉ là hư không phù phiếm, còn Thiên Chúa mới là hạnh phúc muôn đời. Hãy luôn tìm kiếm những thực tại trên trời thay vì chạy theo những thứ chóng qua dưới đất. Chúng ta hãy sống trọn vẹn giới răn yêu thương bằng cách quảng đại sẻ chia những gì mình có cho người nghèo khổ, để mai này, chúng ta được Thiên Chúa ân thưởng hạnh phúc Nước Trời, khi đó chúng ta sẽ được sống trong hoan lạc và bình an của Chúa. Amen.
Linh mục Phaolô Nguyễn Văn Thường