Lễ truyền thống Sinh viên Công Giáo Thanh Hóa lần thứ XX: Bước theo Giê-su

04/05/2019
1155
                                   
Hai ngày lễ truyền thống và mừng sinh nhật tuổi 20 của nhóm Sinh viên Công Giáo Thanh Hóa trôi qua thật nhanh. Có lẽ, thời gian chẳng níu giữ ta ở lại lâu hơn, mà ngược lại, chỉ để lại cho ta những hồi ức, những kỷ niệm thật đẹp. Nếu ai đó hỏi tôi rằng lễ Truyền Thống lần này khiến tôi ấn tượng nhất là gì, chắc phải mất thật lâu tôi mới có thể trả lời được. Vì có quá nhiều điều đọng lại trong tôi.
...Nào là hình ảnh háo hức, hồi hộp của những bạn trẻ sinh viên trên chuyến xe đến với giáo xứ Kẻ Bền; những bước chân vội vã, những giọt mồ hôi ướt đẫm trên vai áo của những anh chị ban trang trí và linh hoạt viên; tiếng tí tách của máy ảnh được Ban Truyền Thông ghi lại mọi khoảnh khắc đẹp của lễ Truyền Thống.

Và còn nhiều hình ảnh đẹp về những con người thầm lặng hy sinh, phục vụ cho hai ngày lễ được diễn ra tốt đẹp. Có lẽ, những điều đẹp đó được xuất phát ngay từ câu chủ đề của lễ truyền thống “Hãy đi và làm như vậy”. Những bước đi của anh chị chưa bao giờ ngần ngại, dù có mệt mỏi, dù có khó khăn. Chúng tôi còn nhìn thấy những bước chân của Ngài Giê-su nơi chính những cô chú quê hương Kẻ Bền với bao tình cảm. Không có cuộc vui nào mà các cô chú không ở bên cạnh lo toan và chuẩn bị chu đáo cho chúng tôi: nào là những bữa cơm ấm tình lửa mến, nào là âm thanh ánh sáng...Những bước chân của Ngài Giê-su đã hiện ra trước mắt chúng tôi qua những con người nơi đây.

Xuyên suốt chương trình, câu chủ đề “Hãy đi và làm như vậy” cứ ngấm vào tôi theo cách đó. Cho đến giờ hồi tâm sau một ngày tham gia vui chơi học hỏi, với cuộc thi ảnh “Góc nhìn Giê-su” và bài thuyết trình đầy ấn tượng của thầy đồng hành Fx. Phạm Quang Khanh, S.J., cảm xúc trong tôi như vỡ òa theo từng lời gợi ý cầu nguyền của thầy Phao-lô Nguyễn Văn Chí, S.J. Khi bài hát Kinh Hòa Bình được cất lên, tôi đã bị nghẹn giọng với lời bài hát: “Lạy Chúa, xin hãy dùng con như khí cụ bình an của Chúa. Để con đem yêu thương vào nơi oán thù, đem thứ tha vào nơi lăng nhục, đem an hòa vào nơi tranh chấp, đem chân lý vào chốn lỗi lầm...”

Đêm ấy, mọi cảm xúc, những điều băn khoăn khép lại trong tiếng gió vun vút và cái thinh lặng, tĩnh mịch của đêm khuya. Nhưng ánh lửa trại vẫn còn đó, vẫn cháy bập bùng, tí tách, như không muốn tắt đi, muốn giữ hơi ấm lan tỏa cho từng thành viên chúng tôi. Buổi sáng hôm sau là một cuộc vui mới, mà với chúng tôi đó là những giây phút tuyệt vời khi được cùng mọi người tham gia tìm hiểu về cuốn sách DOCAT. Những câu hỏi khó nhằn, những tràng cười và cả những bài học đều được chúng tôi khắc trọn trong lòng qua cuộc thi này.

Sau cuộc thi là phần quan trọng thiêng liêng, là tâm điểm mà chúng tôi hướng về, đó là thánh lễ truyền thống và kỷ niệm 20 năm thành lập nhóm. Những ước nguyện của chúng tôi đều được gửi gắm đến Chúa dưới những lời kinh tiếng hát.

Khép lại hai ngày nơi mảnh đất giáo xứ Kẻ Bền, chúng tôi quay trở lại với cuộc sống thường ngày với bao bận rộn của tuổi trẻ. Nhưng ai có thể quên được những kỷ niệm nơi đây. Trên chuyến xe quay trở lại thành phố, lời bài hát chủ đề năm nay của sinh viên cứ nhảy nhót trong tâm trí tôi “Hãy luôn nhớ rằng chính Chúa đã sai ta ra đi”.

Lạy Chúa, xin cho chúng con, những bạn trẻ Sinh viên Công Giáo Thanh Hóa, được bước theo chân Ngài, biết sống, biết yêu thương như chính Thầy đã yêu thương chúng con. Xin cho chúng con biết hành động như người Samari, biết đem yêu thương đến những người đang cần đến chúng con. Cách riêng, xin Chúa ban ơn trên Nhóm để chúng con biết tìm đến với bước chân của Ngài: “Hy sinh, hiến thân và phục vụ”.

Tê-rê-sa Nguyễn Thị Linh Thao