Trọn bài diễn văn của Phó Tổng Thống Pence, trong đó ông suy nghĩ về nền dưỡng dục Công Giáo trước đây của ông

06/06/2017
1611
Như đã loan tin, ngày 6 tháng 6 vừa qua, tại Buổi Cầu Nguyện Công Giáo Toàn Quốc lúc Ăn Sáng, Phó Tổng Thống Mike Pence đã đọc một bài diễn văn, chủ yếu nói tới chính sách thân tôn giáo, nhất là Kitô Giáo của chính phủ Trump.

Nhân dịp này, ông không quên nói tới nền dưỡng dục Công Giáo ông đã nhận được từ gia đình: “Tôi không những được rửa tội trong Giáo Hội (Công Giáo), mà tôi còn được thêm sức, và hôm nay, tôi đứng trước qúy vị với tên Michael Richard Christopher Pence. Dù hành trình đức tin riêng đã đưa tôi và gia đình tôi đi theo hướng khác, tôi muốn tất cả qúy vị biết cho rằng tôi trân quí nền dưỡng dục Công Giáo của tôi xiết bao và tôi trân quí Giáo Hội (Công Giáo)”.

Với bóng ma “impeachment” đang mờ mờ xuất hiện ở chân trời đối với Tổng Thống Trump, dù tạp chí Công Giáo America cho việc này “khó” xẩy ra, người ngồi vào ghế Tổng Thống Hoa Kỳ để thay thế Ông Trump dĩ nhiên là Mike Pence. Thiển nghĩ cũng nên đi sâu hơn một chút vào tâm tư của người số 2 trong nền chính trị Hoa Kỳ hiện nay. Vì thế, chúng tôi xin thoát dịch trọn bài diễn văn của Phó Tổng Thống Pence, dựa vào thông cáo báo chí của Phủ Phó Tổng Thống Hoa Kỳ, ngày 6 tháng Sáu năm 2017.

Sau lời mở đầu để chào kính những người hiện diện, chuyển lời thăm hỏi của Tổng Thống Trump, và chia buồn với gia đình các nạn nhân của khủng bố ở London và Melbourne và nói với họ rằng “Họ có lời cầu nguyện của chúng ta. Họ có quyết tâm không gì lay chuyển của chúng ta. Như Tổng Thống nói 2 đêm trước đây, cuộc đổ máu này phải chấm dứt và nó sẽ chấm dứt”, Phó Tổng Thống Pence vào đề:

Được hiện diện với qúi vị hôm nay là một việc có ý nghĩa sâu sắc đối với tôi. Tôi thực sự được vinh dự tham gia Buổi Cầu Nguyện Công Giáo Toàn Quốc lúc Ăn Sáng năm nay. Mẹ tôi chắc hẳn rất hãnh diện (cười và vỗ tay).

Từ năm 2004, Buổi Cầu Nguyện Công Giáo Toàn Quốc lúc Ăn Sáng đã hội tụ các nhà lãnh đạo trong Giáo Hội, các nhà lãnh đạo trong sinh hoạt công cộng, các nhà lãnh đạo khắp hoàn cầu để sống thực lời kêu gọi “Tân Phúc Âm Hóa” của Thánh Gioan Phaolô II, và để thắp lên ngọn lửa đức tin vốn đem an ủi phấn khích cho người chán nản và thắp sáng thế giới bằng ánh sáng của nó. Nói một cách trung thực, điều này cho tôi cảm giác như trở về nhà vậy (vỗ tay).

Dưỡng dục Công Giáo

Tôi là con trai của hai người Công Giáo Hoa Kỳ sùng đạo, và là cháu trai và người mang tên của một di dân Ái Nhĩ Lan và người vợ tuyệt vời của ngài. Và tôi vừa học được từ Cha Jenkins của (Đaị Học) Notre Dame, nơi tôi đã có dịp may được nói chuyện, như Carl (Anderson, hiệp sĩ tối cao của Hội HS Colombus) mới thưa với quí vị, rằng dù tiều sử chính thức nói tôi được dưỡng dục trong một gia đình Công Giáo lớn, nhưng thực ra chỉ là một gia đình cỡ trung, tôi đã lớn lên trong một gia đình chỉ có sáu đứa con (cười).

Thánh ca và phụng vụ của Giáo Hội Công Giáo là các bài hát quen thuộc thuở thiếu thời của tôi. Thánh Kinh dạy “hãy đào luyện một đứa trẻ theo cách nó nên trở thành, để khi đã có tuổi, nó sẽ không đi trệch ra ngoài”.

Tôi muốn thưa cùng quí vị lúc còn là một cậu bé lớn lên tại một thị trấn nhỏ ở Miền Nam Indiana, đức tin Công Giáo của tôi đã tràn đổ cả một nền tảng vĩnh cửu cho đời tôi. Tôi đã dành 8 năm trời làm việc cực nhọc tại một trường Công Giáo (cười). Tên Dì Rachel vẫn còn làm tôi lạnh xương sống (cười). Nói thật, tôi là người lãnh nhận ơn phúc của nền giáo dục Công Giáo phi thường, sau đó đi học ở trung học công cộng. Nhưng nền tảng kia tiếp tục phục vụ tôi và hướng dẫn tôi hàng ngày. 

Tôi là một trong 4 người con trai và 2 người con gái. Nhưng là một trong bốn người con trai rất thuận lợi cho Cha Gleason, vì ngài có thể gọi bố tôi lúc cần kíp để có cả một đội các cậu giúp lễ (cười). Chúng tôi đã quên đếm số lần bị lùa ra khỏi giường sáng sớm Chúa Nhật, vì có những lần bị hủy bỏ. Nhưng đây là việc rất đặc biệt. 

Tôi không những được rửa tội trong Giáo Hội (Công Giáo), mà tôi còn được thêm sức, và hôm nay, tôi đứng trước qúy vị với tên Michael Richard Christopher Pence (vỗ tay). 

Dù hành trình đức tin riêng đã đưa tôi và gia đình tôi đi theo hướng khác, tôi muốn tất cả qúy vị biết cho rằng tôi trân quí nền dưỡng dục Công Giáo của tôi xiết bao và tôi trân quí Giáo Hội (Công Giáo). Thực vậy, cuối tuần rồi, tôi vừa tham dự Thánh Lễ với mẹ tôi khi chúng tôi ở Chicago với gia đình.

Tôi thực sự lớn lên với chỗ ngồi ở hàng ghế đầu đối với đức tin Công Giáo và mọi ý nghĩa nó mang tới cho các gia đình và cộng đồng. Nó giúp tôi biết đánh giá cao các đóng góp phong phú của Giáo Hội cho cơ cấu sinh hoạt Hoa Kỳ.

Sự thật là Đạo Công Giáo đã được đan kết sâu xa vào cơ cấu này. Nó mang lại cho Hoa Kỳ một sinh lực và một sinh khí vốn gợi hứng cho tất cả những ai nhìn ra nó, cho tới tận ngày nay.

Ngay ở giờ phút khai sinh ra đất nước chúng ta, Giáo Hội Công Giáo đã có mặt ở đấy rồi. Người cuối cùng ký Tuyên Ngôn Độc Lập qua đời chính là một người Công Giáo duy nhất, Charles Carroll of Carrollton, Maryland.

Người anh em họ của ông, tên John, là giám mục và tổng giám mục đầu tiên của Giáo Hội Công Giáo tại Hiệp Chúng Quốc. 

Điều khởi đầu chỉ như một giọt nước đã trở nên như một hồng thủy trong lịch sử Hoa Kỳ, khi hàng đợt di dân Công Giáo, như ông nội tôi, từ những nơi như Ái Nhĩ Lan, Ý, Đức, và quả thực, từ khắp thế giới, thay nhau cập bến Hoa Kỳ, bị lôi cuốn tới đây bởi các hứa hẹn tự do, cơ may, thịnh vượng; và nhất là, tự do thực hành đức tin của họ vốn là sinh quyền của mọi người dân Hoa Kỳ. 

Và nay, các sách lịch sử của chúng ta đầy các tên những người con nam nữ của Giáo Hội Công Giáo. Và như Thánh Kinh đã nói, chúng ta nhận ra họ nhờ các thành quả của họ. Ở đây, ở giữa chúng ta hôm nay có một số quí vị nam nữ lỗi lạc trong sinh hoạt công cộng, trong công vụ, trở thành biểu tượng của đóng góp này. Và tôi vinh dự được thưa chuyện với toàn thể qúi vị.

Người Công Giáo Hoa Kỳ đã xây dựng nên mọi điều đáng kể trên xứ sở này: xây dựng các gia đình, xây dựng các doanh nghiệp, lập các bệnh viện, thừa tác người nghèo, trở thành các nhà lãnh đạo sinh hoạt công, lập ra các định chế giáo dục cao đẳng hạng nhất thế giới, và muôn vàn các đóng góp khác cho Hoa Kỳ.

Và có lẽ điều quan trọng hơn cả là người Công Giáo đã mặc đồng phục của Hiệp Chúng Quốc Mỹ Châu trong mọi cuộc tranh chấp của lịch sử Hoa Kỳ từ ngày lập quốc (vỗ tay).

Và người Công Giáo Hoa Kỳ và gia đình họ tiếp tục tham gia các lực lượng vũ trang của chúng ta ngay trong chính lúc này. Ngay lúc này đây, ở những nơi xa xôi trên thế giới, các người nam nữ từng lớn lên trong các gia đình Công Giáo đang mang đồng phục và phuc vụ đất nước chúng ta, và chúng ta tôn vinh họ. 

Chúng ta cũng tôn vinh những người đã phục vụ. Và xin tất cả những ai có mặt ở đây hôm nay đã từng mặc đồng phục của Hiệp Chúng Quốc Mỹ Châu, xin tất cả những người nam nữ ấy vui lòng đứng lên và cho phép chúng tôi cám ơn qúi vị về việc phuc vụ của qúi vị và về việc qúy vị đã sử dụng hữu hiệu đức tin của qúi vị để bảo vệ nền tự do của chúng ta (vỗ tay). 

Cám ơn qúi vị về sự phục vụ của qúi vị.

Đạo Công Giáo đã đóng một dấu ấn không thể tẩy xóa lên tinh thần Hoa Kỳ. Đức tin của qúy vị đã rời được núi non và Giáo Hội Công Giáo cùng với hàng triệu tín hữu giáo dân của nó đã và đang là một sức mạnh của sự thiện trong các cộng đồng lớn nhỏ khắp lãnh thổ của chúng ta, khắp trong lịch sử của chúng ta.

Đồng minh Công Giáo

Với mọi người Công Giáo Hoa Kỳ vĩ đại đang tụ họp nơi đây, xin cho phép tôi bảo đảm với qúy vị vào buổi sáng nay, buổi sáng tươi đẹp và sớm sủa trong buổi cầu nguyện lúc ăn sáng này, người Công Giáo Hoa Kỳ có một đồng minh là Tổng Thống Donald Trump (vỗ tay).

Tổng Thống Trump tranh đấu cho tự do tôn giáo của mọi người Hoa Kỳ và quyền của người có đức tin của chúng ta được sống thực các xác tín của qúi vị ở nơi công cộng.

Tổng Thống Trump đứng cùng phía với những người đang chịu bách hại vì đức tin của họ trên khắp thế giới, bất kể đó là xứ sở được họ gọi là quê hương hay tín điều được họ tuyên xưng. 

Và Tổng Thống Donald Trump đứng cùng phía với những người dễ bị thương tổn hơn cả: người có tuổi, người tàn tật và người chưa sinh ra đời (vỗ tay).

Đầu tiên, tôi có thể bảo đảm với qúi vị đương kim Tổng Thống tin rằng không một người Hoa Kỳ nào phải vi phạm lương tâm họ mới tham gia trọn vẹn vào đời sống Hoa Kỳ (vỗ tay). Và không phải ông chỉ nói thế, ông còn hành động để bảo vệ những người nam nữ có đức tin ở nơi công cộng nữa. 

Mới tháng trước, Các Tiểu Muội Người Nghèo có mặt tại Bạch Ốc và hôm đó, tôi có vinh dự lớn được đứng bên cạnh khi Tổng Thống Trump ký lệnh hành pháp phục hồi tự do tôn giáo ở nơi công cộng. Tôi không thể nào tự hào hơn (vỗ tay).

Rất được cảm hứng bởi hành động của Tổng Thống, nhưng tôi còn được cảm hứng hơn nữa bởi các Tiểu Muội Người Nghèo. Họ đã có lập trường lớn phò đức tin và tự do, và họ đã thắng thế. Chúng ta có nên dành cho các Tiểu Muội Người Nghèo một tràng pháo tay dài về lập trường của họ nhân danh đức tin của chúng ta không? (vỗ tay).

Lên tiếng tại Rose Garden, Tổng Thống Trump tuyên bố bằng chính lời lẽ của ông rằng “chính phủ liên bang sẽ không bao giờ, không bao giờ phạt vạ bất cứ người nào vì các niềm tin tôn giáo được che chở của họ” và Ông ra lệnh cho Bộ Tư Pháp “khai triển các qui luật mới” để che chở người Hoa Kỳ có đức tin ở nơi công cộng.

Và tôi có thể đoan hứa với qúi vị: Tổng Thống Trump sẽ tiếp tục đấu tranh để bảo đảm rằng mọi người Hoa Kỳ được tự do tuân theo các mệnh lệnh của lương tâm họ và góp tiếng nói và các giá trị của họ vào cấu trúc sinh hoạt quốc gia Hoa Kỳ (vỗ tay). 

Và đương kim Tổng Thống tranh đấu cho tự do tôn giáo ở Hoa Kỳ và trên khắp thế giới. Tháng vừa qua, Tổng Thống Trump đã du hành qua Trung Đông và Âu Châu, nơi tôi biết Ông được vinh dự và xúc động sâu xa có cơ hội được yết kiến Đức Thánh Cha, Đức Giáo Hoàng Phanxicô.

Tổng Thống và Đức Giáo Hoàng đã có một cuộc thảo luận lâu giờ và đầy đủ ý nghĩa về các vấn đề đang đặt ra cho thế giới chúng ta, về việc quốc gia chúng ta và Giáo Hội có thể làm việc với nhau ra sao để giải quyết chúng, nhất là việc bách hại người có đức tin trên khắp thế giới.

Tại Saudi Arabia, chỉ một vài ngày trước khi lên diễn đàn thế giới, Tổng Thống Trump đã lên án bằng chính các lời lẽ của ông “việc sát hại các người Hồi Giáo vô tội, việc đàn áp phụ nữ, việc bách hại người Do Thái” và ông lên án “việc sát hại các Kitô hữu” khắp thế giới Ả Rập (vỗ tay).

Đây là một Tổng Thống biết rõ chủ nghĩa khủng bố là một đe dọa sinh tồn đối với những người có đức tin tại các nước khắp thế giới. Các nhóm khủng bố tìm cách tiêu trừ mọi tôn giáo không phải của họ hay không phải là dịch bản của chính họ, và tín hữu thuộc nhiều bối cảnh phải chịu khốn khổ dưới tay họ. Và chúng ta nhìn nhận tất cả các mất mát và đau khổ này.

Nhưng dường như những tên thực hành khủng bố nuôi dưỡng lòng hận thù đặc biệt đối với các tín hữu của Chúa Kitô, và không ai như thế hơn những kẻ man rợ có tên là ISIS. 

Cái chế độ dã man đó để lộ một tính rừng rú chưa từng thấy ở Trung Đông từ thời Trung Cổ, và tôi tin rằng ISIS phạm tội chẳng kém gì diệt chủng (vỗ tay). 

Ở Ai Cập, chúng ta vừa thấy các Kitô hũu Coptic bị tử đạo trên đường họ tới một đan viện, bom nổ tung trong các nhà thờ giữa lúc đang cử hành Chúa Nhật Lễ Lá, một ngày của hy vọng biến thành một ngày của đau đớn và đau khổ. 

Ở Iraq, chúng ta thấy các nhà thờ cổ xưa bị bình địa, các linh mục và đan sĩ bị chém đầu, và truyền thống Kitô Giáo đã hai thiên niên kỷ qua ở Mosul gần như bị xóa sạch.

Ở Syria, chúng ta thấy các cộng đồng Kitô Giáo bị đốt trụi, phụ nữ và trẻ em bị bán cho các hình thức nô lệ kinh khủng nhất. Kitô Giáo đang chịu đựng những cơn đe dọa chưa từng thấy ngay tại mảnh đất nó vốn được sinh ra và một cuộc di cư chưa từng thấy từ thời Môisen. 

Chỉ mấy tuần trước đây, tôi được đặc ân gặp gỡ các nhà lãnh đạo can trường của Giáo Hội Công Giáo Syria, Giáo Hội Chính Thống Syria, Giáo Hội Công Giáo Canđê. Tôi nghe các ngài kể lại hết câu truyện này tới câu truyện nọ về những kinh hoàng mà giáo dân của các ngài phải chịu hàng ngày. Nhưng tôi cũng nghe được cả quyết tâm của các ngài nữa. Tôi nghe một vị giám mục nói tới việc trở lại giáo xứ quê hương của ngài ở Mosul và cử hành Chúa Nhật Phục Sinh. Ngài nói, không có mái che nhà thờ. Các bức tường đều đã đổ sập. Nhưng các bài thánh ca quen thuộc đã được cất lên. Hẳn phải là một buổi cầu nguyện vinh thắng. 

Nhưng quả là nát lòng khi nghĩ tới việc dân số Kitô Giáo riêng ở Syria mà thôi đã từ 1 triệu 250 ngàn người tụt xuống chỉ còn 500 ngàn người trong vòng 6 năm qua. Bất kể ở Mosul, ở Iraq, hay ở Syria, các tín hữu của Chúa Kitô đã giảm tới 80 phần trăm trong một thập niên rưỡi vừa qua. Điều này phải chấm dứt. Nó sẽ chấm dứt (vỗ tay).

Thưa Ông Carl Anderson và các Hiệp Sĩ Columbus, xin cho phép tôi nói lời cám ơn các bạn về việc làm phi thường của các bạn trong việc săn sóc các người bị bách hại. Và với Mẹ Olga, xin cho tôi được đích thân cám ơn mẹ đã lên tiếng nhân danh các nạn nhân bị bách hại ở quê hương của mẹ và ở khắp Trung Đông. 

Và hãy để tôi hứa với tất cả qúi vị: chính phủ này nghe qúi vị. Tổng Thống này đứng về phía qúi vị.

Chính phủ của chúng tôi hoàn toàn cam kết sẽ đem trợ giúp và an ủi tới các tín hữu ở lãnh thỏ cổ xưa này. Và dưới thời Tổng Thống Donald Trump, Hoa Kỳ sẽ tiếp tục lên án việc bách hại bất cứ tín ngưỡng nào, ở bất cứ nơi nào và vào bất cứ thời gian nào. Chúng tôi sẽ đối chất với nó bằng mọi sức mạnh của mình (vỗ tay).

Che chở và cổ vũ tự do tôn giáo là một ưu tiên trong chính sách đối ngoại của chính phủ này. Và chúng tôi sẽ tiếp tục làm việc với Quốc Hội để đứng cùng chiến tuyến một cách không khoan nhượng với các người có đức tin bị bách hại khắp thế giới. Chúng tôi sẽ tiếp tục đứng cùng các đồng minh của chúng tôi trong cuộc chiến đấu chống bọn khủng bố theo các điều kiện của chúng tôi, ngay trên phần đất của chúng cho tới khi chúng tôi xóa sạch ung thư khủng bố khỏi mặt Trái Đất (vỗ tay).

Và sau cùng, xin cho tôi được nói từ tận đáy lòng tôi rằng thật là một đặc ân hết sức lớn lao đối với đời tôi được phục vụ trong tư cách Phó Tổng Thống cho Tổng Thống Donald Trump, nhưng tôi còn hãnh diện hơn nữa khi được là Phó Tổng Thống cho một vị Tổng Thống biết tranh đấu không khoan nhượng cho tính thánh thiêng của sự sống con người (vỗ tay).
Kể từ ngày đầu tiên của chính phủ này, Tổng Thống Donald Trump đã giữ lời hứa tranh đấu cho sự sống, và sự sống đang thắng thế tại Hoa Kỳ một lần nữa.

Một trong các hành động đầu tiên của ông tại Quốc Hội là Tổng Thống Trump đã phục hồi Chính Sách Mexico City nhằm ngăn chặn việc người chịu thuế tài trợ cho các tổ chức thực hiện hay cổ vũ các vụ phá thai ở ngoại quốc (vỗ tay).

Và tôi hãnh diện nói rằng Tổng Thống vừa mở rộng chính sách trên để bao gồm gần 9 tỷ dollars tiền ngoại viện.

Hồi tháng Giêng, Tổng Thống của chúng ta đích thân phái tôi tới nói chuyện tại Cuộc Diễn Hành Phò Sự Sống hàng năm, tôi đoán đây là lần đầu tiên, một ai đó trong chức vụ này đã làm vậy (vỗ tay). 

Và tôi xin kể lại cho qúi vị câu truyện trên. Hôm đó, tôi tới Cuộc Diễn Hành phò sự sống, và tôi nói Tổng Thống phái tôi tới. Một ai đó có thể cho rằng tôi phịa chuyện. Nhưng thực sự câu truyện xẩy ra thế này. Đầu tuần, chúng tôi đã nói về lịch trình cho cả tuần lễ. Và Tổng Thống được thông báo là Thủ Tướng May từ Anh, đồng minh qúi mến của chúng ta, sẽ viếng thăm. Và thế là Tổng Thống thậm chí ngưng lại để làm một cú điện thoại cũng không thể làm được, đây vốn là truyền thống của nhiều Tổng Thống kể từ ngày ấy năm 1973. 

Lúc ấy, tôi đang đứng trong Phòng Bầu Dục, nên Tổng Thống nói, à, này, tôi không thể gọi được. Tôi bèn bẽn lẽn nói, được, tôi có thể giúp gì được không. 

Tổng Thống bảo: thực không? Giúp cách nào?

Tôi thưa: dạ, họ cũng mời cả tôi nữa (cười). 

Tổng Thống ngẩng đầu lên và hỏi: họ mời ông nói chuyện à?

Tôi thưa: thưa ngài, đúng vậy.

Tổng Thống hỏi: trước đây, ông đã làm việc này chưa? 

Và tôi thưa: gia đình tôi luôn đi Diễn Hành Phò Sự Sống khi tôi còn ở trong Quốc Hội. Tôi đã nói (ở đấy), tôi sẵn sàng giúp (cười).

Thế là Tổng Thống, không do dự, chỉ ngón tay vào tôi và bảo: Ông đi. Ông đi và ông nói với họ chúng ta đứng về phía họ (vỗ tay).

Tổng Thống Donald Trump đứng về phía các người nam nữ tranh đấu cho tính thánh thiêng của sự sống con người ở Hoa Kỳ, và ông sẽ luôn luôn làm thế (vỗ tay).

Ông thực sự còn làm nhiều hành động hơn tôi vừa nhắc. Tổng Thống thực sự đã ban quyền cho các tiểu bang ngưng việc liên bang tài trợ cho các tổ chức cung cấp phá thai và tôi xin khiêm tốn nói rằng theo chỉ thị của Tổng Thống tôi được hân hạnh bỏ lá phiếu quyết thắng (tie-breaking) tại Thượng Viện để các tiểu bang chấm dứt việc tài trợ cho (đại công ty phá thai) Planned Parenthood (vỗ tay).

Và Tổng Thống Trump đang bổ nhiệm các nhà bảo thủ mạnh mẽ vào các tòa án liên bang ở mọi cấp, những người nam nữ sẵn sàng bảo vệ các quyền tự do Chúa ban, vốn được trân trọng ghi trong Hiến Pháp của chúng ta, và việc này bao gồm vị chánh án mới nhất cho Tối Cao Pháp Viện, một con người thuộc khuôn mẫu của cố Chánh Án Vĩ Đại Antonin Scalia -- tức Chánh Án Neil Gorsuch (vỗ tay). 

Thưa các bạn, sự sống đang thắng thế tại Hoa Kỳ. Sự sống đang thắng thế nhờ các tiến bộ vững chắc của khoa học; các tiến bộ này mỗi ngày mỗi tiếp tục soi sáng hơn nữa việc sự sống bắt đầu khi nào.

Sự sống đang thắng thế nhờ lòng quảng đại của hàng triệu gia đình nhận con nuôi; các gia đình này mở rộng trái tim và căn nhà của họ đón nhận các trẻ em cần đến.

Sự sống đang thắng thế nhờ lòng cảm thương của những người chăm sóc và thiện nguyện tại các trung tâm khủng hoảng thai nghén và các tổ chức đặt căn bản trên đức tin, như Dự Án Rachel; dự án này đem hy vọng và chữa lành lại cho các phụ nữ tại các thành phố và thị trấn khắp Hoa Kỳ.

Và sự sống đang thắng thế ở Hoa Kỳ vì tất cả qúi vị, từ Quốc Hội, từ Bạch Ốc, từ các viện tiểu bang khắp lãnh thổ này, đã đứng về phía những người tranh đấu cho tính thánh thiêng của sự sống con người.

Tôi tin rằng chúng ta đã bước tới giờ phút chủ chốt trong đời sống quốc gia, và đúng ra, đời sống thế giới. Cộng Đồng Công Giáo tại Hoa Kỳ đã tạo ra một khác biệt thật to lớn trong đời sống của quốc gia này. 

Khẩn khoản yêu cầu...

Và lúc này đây, tôi khẩn khoản xin qúi vị tiếp tục đứng lên, nói lớn, tiếp tục là tiếng nói cho người không có tiếng nói mà Giáo Hội vốn là trong suốt lịch sử của nó, tiếp tục là tay chân của Đấng Cứu Thế của chúng ta, vươn tay yêu thương và cảm thương ra, ôm lấy phẩm giá mọi người thuộc mọi bối cảnh và mọi trải nghiệm.

Tôi khẩn khỏan xin qúi vị tiếp tục làm chính những việc mà chúng ta cử hành ở đây sáng nay và tranh đấu cho sự thay đổi mà quốc gia này đang hết sức cần đến, một thay đổi quay về với một Hoa Kỳ an toàn hơn, một Hoa Kỳ thịnh vượng hơn, một Hoa Kỳ đứng cao trên thế giới một lần nữa vì các giá trị và các lý tưởng của chúng ta, cùng đứng với các đồng minh của chúng ta và cùng chống lại các kẻ thù của chúng ta.

Nhưng tôi xin qúi vị làm một điều nữa, một điều mà tôi biết các người nam nữ có đức tin Công Giáo ở xứ sở này làm hết sức tốt đẹp, và điều đó là tôi xin qúi vị nhớ cúi đầu, qùy gối và cầu nguyện. Ở thời điểm đầy thách thức này, tôi khuyến khích qúi vị dành thì giờ mỗi ngày để cầu nguyện. 

Và tôi không dám nói quá nhiều về việc phải cầu nguyện cho một nghị trình đặc thù nào đó. Mặc dù tôi sẽ nói với qúi vị rằng những lời dịu ngọt nhất mà Tổng Thống cũng như tôi từng được nghe là lúc người ta vươn tay ra, bắt tay người khác trong một biến cố nào đó, rồi nói “Tôi sẽ cầu nguyện cho bạn”. Chúng ta nghe câu này luôn. Các người nam nữ có đức tin Công Giáo ở xứ sở này và có bất cứ đức tin nào ở xứ sở này đều là những con người của cầu nguyện.

Tôi khuyến khích qúi vị tăng gấp đôi các cố gắng của qúi vị một lần nữa, nhưng đừng cầu nguyện nhiều cho một chính nghĩa nào đó mà cầu nguyện nhiều cho đất nước. Tôi luôn bị lôi cuốn đối với điều Abraham Lincoln nói khi được hỏi rằng ông có nghĩ Thiên Chúa đứng về phía Quân Liên Bang trong cuộc Nội Chiến vĩ đại không. Abraham Lincoln trả lời: “tôi quan tâm nhiều tới việc liệu chúng ta có đứng về phía Thiên Chúa hay không hơn là tới việc liệu Thiên Chúa có đứng về phía chúng ta hay không” (vỗ tay).

Thành thử, qúi vị hãy cầu nguyện cho Hoa Kỳ. Qúi vị hãy cầu nguyện cho đất nước này vì Hoa Kỳ là điều hệ trọng. 

Và khi cầu nguyện, qúi vị hãy cầu nguyện với lòng tin tưởng. Vì tôi thực sự tin rằng trong thời chia rẽ này, thời người ta quá tập chú vào những gì chúng ta bất đồng với nhau, dường như ta rất cần sự hàn gắn đến độ các lời lẽ xưa vốn được ghi khắc hàng thiên niên kỷ qua, được người Công Giáo Hoa Kỳ và mọi Kitô hữu Hoa Kỳ cũng như mọi bằng hữu Do Thái Giáo của chúng ta giữ chặt lấy suốt hàng ngàn năm nay, nay vẫn còn đúng y hệt như những ngày chúng được nói ra: rằng nếu Dân của Người, những người được danh Người kêu gọi, biết khiêm nhường và cầu nguyện, Người sẽ làm điều Người luôn luôn làm suốt lịch sử lâu dài và nhiều chuyện của Giáo Hội và quốc gia này. Như Cựu Ước cho hay, từ trời, Người sẽ nghe và chữa lành lãnh thổ này, quốc gia này, bất khả phân chia, với tự do và công lý cho mọi người, dưới quyền Thiên Chúa. 

Cám ơn qúi vị rất nhiều đã cho tôi vinh dự được có mặt ở đây hôm nay với qúi vị (vỗ tay). Cám ơn qúi vị về tất cả những gì Giáo Hội Công Giáo đem đến cho Hoa Kỳ. Xin Thiên Chúa chúc phúc cho qúi vị và xin Người chúc phúc cho Hiệp Chúng Quốc Mỹ Châu (vỗ tay).

Vũ Văn An

(Nguồn: Vietcatholic.net)