LÀM ĂN SINH LỢI (20.11.2024 – THỨ TƯ TUẦN 33 THƯỜNG NIÊN)

19/11/2024
104
Có người quý tộc kia đi phương xa để được phong vương rồi trở về. Ông cho gọi mười người tôi tớ đến, giao cho họ mười nén bạc và dặn rằng ‘Hãy làm lợi cho đến khi ta trở về’.
 

Bài Ðọc I: Kh 4, 1-11

Thánh, Chúa là Thiên Chúa toàn năng, Đấng đã có, hiện có và sẽ tới”.

Trích sách Khải Huyền của Thánh Gioan Tông đồ.

Tôi là Gioan, tôi đã thấy kìa cửa trời mở ra và tiếng tôi đã nghe trước kia nói cùng tôi như tiếng loa rằng: “Hãy lên đây, Ta sẽ cho ngươi thấy điều phải xảy ra sau này”. Bỗng tôi xuất thần, và kìa, một ngai đã đặt trên trời, có Ðấng ngự trên ngai, và Ðấng ngự trên ngai rực rỡ như bích ngọc hoặc như hồng thạch; có mống cầu vồng màu lục thạch bao bọc ngai. Chung quanh ngai có hai mươi bốn toà, và trên đó, có hai mươi bốn trưởng lão, mặc áo trắng tinh, đầu đội triều thiên vàng. Từ nơi ngai phát ra những tia chớp, tiếng nói và tiếng sấm; lại có bảy cây đèn cháy trước ngai, đó là bảy thần linh của Thiên Chúa. Phía trước ngai coi như có biển trong ngần như pha lê.

Còn chính giữa và chung quanh ngai có bốn con vật, đàng trước đàng sau chỗ nào cũng có mắt. Con vật thứ nhất giống như sư tử, con vật thứ hai giống như con bò, con thứ ba có dung mạo như mặt người, con thứ tư như chim phượng hoàng đang bay. Bốn con vật ấy con nào cũng có sáu cánh quanh mình, và trong mình đầy những mắt, ngày đêm không ngớt tung hô: “Thánh, thánh, thánh. Chúa là Thiên Chúa toàn năng, Ðấng đã có, hiện có, và sẽ đến”.

Và mỗi lần bốn con vật tôn vinh, chúc tụng và cảm tạ Ðấng ngự trên ngai, là Ðấng hằng sống muôn đời, thì hai mươi bốn trưởng lão phủ phục trước Ðấng ngự trên ngai và thờ lạy Ðấng hằng sống muôn đời; họ gỡ triều thiên của họ mà đặt trước ngai và tung hô rằng: “Lạy Chúa là Thiên Chúa chúng con, Chúa đáng được vinh quang, danh dự và quyền năng, vì chính Chúa đã tạo thành vạn vật, chính do ý Chúa mà muôn vật mới có và được tạo thành”.

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 150, 1-2. 3-4. 5-6

ÐápThánh, thánh, thánh. Chúa là Thiên Chúa toàn năng.

Xướng: 1) Hãy ngợi khen Chúa trong thánh đài của Chúa, ngợi khen Chúa nơi thanh không cao cả của Người. Hãy ngợi khen Người vì những kỳ công vĩ đại, ngợi khen Người bởi sự Người tuyệt đối oai nghiêm.

ÐápThánh, thánh, thánh. Chúa là Thiên Chúa toàn năng.

2) Hãy ngợi khen Người với tiếng kèn rầm rộ, ngợi khen Người với cây đàn sắt đàn cầm. Hãy ngợi khen Người với trống rung và ca vũ, ngợi khen Người với tiếng tơ đàn, với ống tiêu.

Ðáp: Thánh, thánh, thánh. Chúa là Thiên Chúa toàn năng.

3) Hãy ngợi khen Người với âm vang não bạt, ngợi khen Người với tiếng rền rĩ mã la. Phàm vật chi có hơi thở, hãy ngợi khen Thiên Chúa

ÐápThánh, thánh, thánh. Chúa là Thiên Chúa toàn năng.

 

Alleluia: Tv 110,8ab

Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, mọi gới răn Chúa được lập ra cho tới muôn đời. - Alleluia.

 

Phúc Âm: Lc 19, 11-28

Sao ngươi không gởi bạc ta ở ngân hàng”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán thêm một dụ ngôn nữa, vì Người đã đến gần Giêrusalem, mà dân chúng lại cứ tưởng là Nước Thiên Chúa sắp xuất hiện trong giây lát. Vậy Người phán rằng:

“Có người quý tộc kia đi phương xa để được phong vương rồi trở về. Ông cho gọi mười người tôi tớ đến, giao cho họ mười nén bạc và dặn rằng ‘Hãy làm lợi cho đến khi ta trở về’. Nhưng các người dân của ông ấy ghét ông, sai người đi theo mà rằng: ‘Chúng tôi không muốn ông ấy làm vua chúng tôi’. Ðược phong vương rồi ông trở về, cho gọi các tôi tớ mà trước kia ông đã giao tiền cho, để biết mỗi người đã làm lợi được bao nhiêu.

Người thứ nhất đến và thưa: ‘Tâu vua, nén bạc của vua đã sinh lợi được mười nén’. Nhà vua bảo: ‘Ðược, hỡi người tôi tớ tốt lành, ngươi đã trung tín trong điều nhỏ mọn, ngươi sẽ được quyền cai trị mười thành’. Người thứ hai đến thưa: ‘Tâu vua, nén bạc của vua đã sinh lợi được năm nén’. Nhà vua đáp: ‘Ngươi cũng vậy, hãy cai quản năm thành’. Người thứ ba đến thưa: ‘Tâu vua, đây nén bạc của vua, tôi còn giữ trong khăn, vì tôi sợ ngài; ngài là người hà khắc, và lấy cái ngài không gửi, gặt cái ngài không gieo’. Vua phán rằng: ‘Hỡi đầy tớ bất lương, ta cứ lời ngươi mà xử ngươi. Ngươi đã biết ta là người hà khắc, lấy cái ta không gửi, gặt cái ta không gieo, sao ngươi không gửi bạc ta ở ngân hàng, để rồi khi ta trở về, ta có thể lấy cả vốn lẫn lời’.

Vua liền bảo những người đứng đó rằng: ‘Hãy lấy nén bạc của nó mà trao cho người đã có mười nén’. Họ tâu rằng: ‘Tâu vua, người ấy đã có mười nén rồi’. Vua đáp: ‘Ta nói cùng các ngươi: Ai có sẽ cho thêm, và người đó sẽ được dư dật; còn ai không có, người ta sẽ lấy đi cả cái nó đang có. Còn những kẻ nghịch cùng ta, không muốn ta làm vua, hãy đem chúng ra đây và giết chúng trước mặt ta’. Nói thế rồi Chúa liền dẫn họ lên Giêrusalem.”

Ðó là lời Chúa.

 

Suy niệm:

Khi Đức Giêsu đến gần Giêrusalem,

nhiều người nghĩ rằng Nước Thiên Chúa sắp xuất hiện rồi.

Họ cho rằng khi Ngài tiến vào thành thánh lẫm liệt như một vị vua,

Nước ấy sẽ bừng tỏa trọn vẹn trên đoàn dân của Thiên Chúa (c. 11).

Thật ra Nước Thiên Chúa không đến nhanh như họ nghĩ.

Đức Giêsu còn phải chịu đau khổ, chết, rồi được phục sinh.

Sau đó Giáo Hội còn phải chờ một thời gian dài

trước khi Nước Thiên Chúa đến cách viên mãn qua việc Ngài trở lại.

Thời gian của Giáo Hội là thời gian đợi chờ,

thời gian lo làm ăn sinh lợi với những gì Chúa tặng ban.

Đó chính là ý nghĩa của dụ ngôn trong bài Tin Mừng hôm nay.

 

Một nhà quý tộc kia đi xa để lãnh nhận vương quyền.

Trước khi đi ông gọi mười người đầy tớ lại,

và trao cho họ mỗi người một số tiền không lớn lắm, là một đồng mina.

Ông ra lệnh: “Hãy lo làm ăn sinh lợi cho tới khi tôi đến” (c. 13).

Khi nhà quý tộc trở về trong tư cách là vua,

ông truyền gọi các đầy tớ lại để họ báo cáo về công việc làm ăn.

Hai người đầy tớ đầu tiên đã sinh lợi không ít.

Một người được lời thêm mười đồng, người kia được thêm năm đồng.

Cả hai được vua ban thưởng rất trọng hậu, cho cai trị các thành phố.

Còn người thứ ba trả lại cho nhà vua đồng mina anh đã nhận.

“Thưa Ngài, đồng mina của Ngài đây, tôi đã giữ kỹ nó trong khăn.”

Tất cả tội của người đầy tớ này nằm ở thái độ giữ kỹ.

Giữ kỹ thì chẳng mất gì, vẫn còn nguyên vẹn.

Nhưng giữ kỹ lại không thể làm cho đồng tiền sinh lời.

Hơn nữa, giữ kỹ là không vâng lời ông chủ trước khi đi: “Hãy lo làm ăn!”

Người đầy tớ sợ ông chủ, vì ông là người nghiêm khắc (c. 21).

Chính vì sợ làm ăn thua lỗ, sợ bị ông chủ trừng phạt

mà anh chọn thái độ chắc ăn là giữ kỹ đồng vốn trong khăn.

Thái độ này không được ông chủ, nay trở thành nhà vua, chấp nhận.

“Tại sao anh không gửi tiền của tôi vào ngân hàng,

để khi trở về, tôi mới rút được cả vốn lẫn lời chứ ?” (c. 23).

Ý của chủ là đồng tiền cần phải được đầu tư để sinh lời.

Nỗi sợ đã làm cho anh đầy tớ mất đi sự liều lĩnh cần thiết.

 

Bài Tin Mừng nhắc các Kitô hữu một điều cần.

Giữ kỹ, giữ nguyên những gì Chúa ban vẫn chỉ là một thái độ tiêu cực.

Kitô hữu là người tích cực sử dụng đồng vốn nhận được để sinh lời.

Ra khỏi thái độ rụt rè, sợ hãi, để dám nghĩ, dám làm việc lớn cho Chúa,

đó mới là thái độ đúng đắn của người Kitô hữu có trách nhiệm.

Nếu không liều lĩnh trong những dự tính và hành động,

nhiều nén bạc Chúa ban sẽ bị bỏ quên mãi trong khăn.

Ông chủ trong dụ ngôn thật ra không phải là người ham lời.

Ông chỉ muốn các đầy tớ trung tín trong việc rất nhỏ (c. 17).

Nhờ dấn thân làm việc cho Nước Chúa mà người Kitô hữu được lớn lên.

 

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu,

xin cho con dám hành động

theo những đòi hỏi khắt khe nhất của Chúa.

 

Xin dạy con biết theo Chúa vô điều kiện,

vì xác tín rằng

Chúa ngàn lần khôn ngoan hơn con,

Chúa ngàn lần quảng đại hơn con,

và Chúa yêu con hơn cả chính con yêu con.

 

Lạy Chúa Giêsu trên thập giá,

xin cho con dám liều theo Chúa

mà không tính toán thiệt hơn,

anh hùng vượt trên mọi nỗi sợ,

can đảm lướt thắng sự yếu đuối của quả tim,

và ném mình trọn vẹn cho sự quan phòng của Chúa.

 

Ước gì khi dâng lên Chúa

những hy sinh làm cho tim con rướm máu,

con cảm nghiệm được niềm vui bất diệt

của người một lòng theo Chúa. 

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ


Nguồn: hdgmvietnam.com