Bài Giảng Chúa Nhật 21 Thường Niên Năm B

22/08/2024
1683


Phụng Vụ Lời Chúa Chúa Nhật Tuần XXI - Mùa Thường Niên

Bài đọc 1 (Gs 24,1-2a.15-17.18b)

Chúng tôi sẽ phụng thờ Đức Chúa, vì Người là Thiên Chúa của chúng tôi.

Bài trích sách Giô-suê.

1 Hồi ấy, ông Giô-suê quy tụ ở Si-khem mọi chi tộc Ít-ra-en và triệu tập các kỳ mục Ít-ra-en, các thủ lãnh, thẩm phán và ký lục. Họ đứng trước nhan Thiên Chúa. 2a Ông Giô-suê nói với toàn dân : 15 “Nếu anh em không bằng lòng phụng thờ Đức Chúa, thì hôm nay anh em cứ tuỳ ý chọn thần mà thờ hoặc là các thần cha ông anh em đã phụng thờ bên kia Sông Cả, hoặc là các thần của người E-mô-ri mà anh em đã chiếm đất để ở. Về phần tôi và gia đình tôi, chúng tôi sẽ phụng thờ Đức Chúa.”

16 Dân đáp lại : “Chúng tôi không hề có ý lìa bỏ Đức Chúa để phụng thờ các thần khác ! 17 Vì chính Đức Chúa, Thiên Chúa của chúng tôi, đã đem chúng tôi cùng với cha ông chúng tôi lên từ đất Ai-cập, từ nhà nô lệ, đã làm trước mắt chúng tôi những dấu lạ lớn lao, đã gìn giữ chúng tôi trên suốt con đường chúng tôi đi, giữa mọi dân tộc chúng tôi đã đi ngang qua. 18b Về phần chúng tôi, chúng tôi sẽ phụng thờ Đức Chúa, vì Người là Thiên Chúa của chúng tôi.” Đó là lời Chúa.

 

Bài đọc 2 (Ep 5,21-32)

Mầu nhiệm này thật là cao cả. Tôi muốn nói về Đức Ki-tô và Hội Thánh.

Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Ê-phê-xô.

21 Thưa anh em, vì lòng kính sợ Đức Ki-tô, anh em hãy tùng phục lẫn nhau. 22 Người làm vợ hãy tùng phục chồng như tùng phục Chúa, 23 vì chồng là đầu của vợ cũng như Đức Ki-tô là đầu của Hội Thánh, chính Người là Đấng cứu chuộc Hội Thánh, thân thể của Người. 24 Và như Hội Thánh tùng phục Đức Ki-tô thế nào, thì vợ cũng phải tùng phục chồng trong mọi sự như vậy.

25 Người làm chồng, hãy yêu thương vợ, như chính Đức Ki-tô yêu thương Hội Thánh và hiến mình vì Hội Thánh ; 26 như vậy, Người thánh hoá và thanh tẩy Hội Thánh bằng nước và lời hằng sống, 27 để trước mặt Người, có một Hội Thánh xinh đẹp lộng lẫy, không tỳ ố, không vết nhăn hoặc bất cứ một khuyết điểm nào, nhưng thánh thiện và tinh tuyền. 28 Cũng thế, chồng phải yêu vợ như yêu chính thân thể mình. Yêu vợ là yêu chính mình. 29 Quả vậy, có ai ghét thân xác mình bao giờ ; trái lại, người ta nuôi nấng và chăm sóc thân xác mình, cũng như Đức Ki-tô nuôi nấng và chăm sóc Hội Thánh, 30 vì chúng ta là bộ phận trong thân thể của Người. 31 Sách Thánh có lời chép rằng : Chính vì thế, người đàn ông sẽ lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả hai sẽ thành một xương một thịt. 32 Mầu nhiệm này thật là cao cả. Tôi muốn nói về Đức Ki-tô và Hội Thánh. Đó là lời Chúa.

 

 

Tin Mừng (Ga 6,54a.60-69)

Bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai ? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.

54a Tại hội đường Ca-phác-na-um, Đức Giê-su đã tuyên bố : “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời.” 60 Nghe vậy, nhiều môn đệ của Người liền nói : “Lời này chướng tai quá ! Ai mà nghe nổi ?” 61 Nhưng Đức Giê-su tự mình biết được là các môn đệ đang xầm xì về vấn đề ấy, Người bảo các ông : “Điều đó, anh em lấy làm chướng, không chấp nhận được ư ? 62 Vậy nếu anh em thấy Con Người lên nơi đã ở trước kia thì sao ? 63 Thần khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là thần khí và là sự sống.

64 “Nhưng trong anh em có những kẻ không tin.” Quả thật, ngay từ đầu, Đức Giê-su đã biết những kẻ nào không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. 65 Người nói tiếp : “Vì thế, Thầy đã bảo anh em : không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không ban ơn ấy cho.” 66 Từ lúc đó, nhiều môn đệ rút lui, không còn đi theo Người nữa.

67 Vậy Đức Giê-su hỏi Nhóm Mười Hai : “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao ?” 68 Ông Si-môn Phê-rô liền đáp : “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai ? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời. 69 Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa.” Đó là lời Chúa.

 

-------------
Bài Giảng Chúa Nhật 21 Thường Niên Năm B

Trong cuộc hành trình đức tin, chúng ta thường xuyên đối diện với những ngã rẽ, những lựa chọn quan trọng. Chúa Nhật 21 Thường Niên hôm nay, qua các bài đọc, Giáo hội mời gọi chúng ta suy niệm về một trong những quyết định căn bản nhất của đời người: lựa chọn tôn thờ Thiên Chúa hay chạy theo thế gian?

Như chúng ta đã nghe trong bài đọc I, dân Israel, sau khi được giải thoát khỏi ách nô lệ Ai Cập, đứng trước một ngã ba đường. Họ phải quyết định sẽ đi theo ai, sẽ thờ phượng ai. Giôsuê, vị lãnh đạo mới, đã đặt ra một câu hỏi đầy tính chất quyết định: “Nếu các ngươi không muốn tôn thờ Chúa, thì cho các ngươi lựa chọn: hôm nay, các ngươi hãy tuỳ ý chọn phải tôn thờ ai hơn?”.

Câu trả lời của dân Israel đã đi vào lịch sử: “Không thể có chuyện chúng tôi bỏ Chúa mà tôn thờ những thần ngoại”. Họ đã chọn Thiên Chúa, Đấng đã giải thoát họ, Đấng đã đồng hành và bảo vệ họ.

Câu hỏi này vang vọng suốt chiều dài lịch sử nhân loại. Mỗi người chúng ta, trong cuộc đời mình, cũng đều phải đối diện với những lựa chọn tương tự: lựa chọn giữa điều thiện và điều ác, giữa ánh sáng và bóng tối, giữa Thiên Chúa và những thần tượng khác.

Khi đối diện với những khó khăn và thử thách, chúng ta hãy vững tin vào tình yêu của Chúa và lựa chọn trung thành với Người. Đó chính là con đường dẫn đến hạnh phúc đích thực và sự sống đời đời.

Còn trong bài Tin Mừng theo Thánh Gioan hôm nay, chúng ta được mời gọi đối diện với một câu hỏi sâu sắc mà Chúa Giêsu đã đặt ra cho các môn đệ: “Các con có muốn bỏ Thầy mà đi không?” (Ga 6,67). Câu hỏi này không chỉ được đặt ra cho các môn đệ thời đó, mà còn vang vọng trong tâm hồn mỗi người chúng ta hôm nay.

Sau khi nghe Chúa giải thích về Bí tích Thánh Thể, nhiều môn đệ đã vấp ngã, không còn theo Chúa nữa. Họ không thể chấp nhận được giáo lý về Mình và Máu Chúa Kitô bởi vì họ nghĩ làm sao một người có thể dùng thịt và máu của mình để nuôi sống người khác? Làm sao con người có thể ăn thịt và uống máu đồng loại của mình để mà duy trị sự sống? Lời Chúa, vốn là nguồn mạch sự sống, lại trở nên “chướng tai” đối với họ.

Tại sao lại như vậy? Có lẽ vì họ đã có những hình dung quá đơn giản về Thiên Chúa. Họ mong đợi một Đấng Messia đến để giải phóng dân tộc khỏi ách nô lệ, mang lại cuộc sống ấm no, sung túc. Nhưng Chúa Giêsu lại đến với một con người khác, với một sứ điệp khác, một sứ điệp đòi hỏi họ phải từ bỏ chính mình, phải chết đi để được sống lại.
Câu hỏi mà Chúa Giêsu đặt ra cho các môn đệ cũng chính là câu hỏi mà Ngài đặt ra cho mỗi người chúng ta hôm nay. Trong cuộc sống, chúng ta cũng thường xuyên đối diện với những thử thách làm lung lay đức tin của mình. Có khi đó là những khó khăn, bệnh tật, mất mát. Có khi đó là những cám dỗ của vật chất, danh vọng. Và cũng có khi đó là những giáo lý của Giáo Hội mà chúng ta không hiểu hết hoặc không đồng ý.
Trước những thử thách ấy, chúng ta có dễ dàng bỏ Chúa mà đi như một số môn đệ của Ngài không? Hay chúng ta sẽ kiên trì bám vào đức tin, dù cho có những lúc cảm thấy mệt mỏi và chán nản?

Nếu như chúng ta hoàn toàn tin tưởng vào Chúa, chúng ta sẽ dễ dàng cảm nhận được chân lý cao siêu và tình yêu vô bờ bến của Chúa Giêsu nơi Bí Tích Thánh Thể. Đây là Bí Tích của tình yêu và sự hiệp thông vì qua đó chúng ta được nên một với Ngài, được kết hiệp mật thiết với Ngài và được sống và sống dồi dào cùng với Ngài. Trong mỗi Thánh lễ, khi chúng ta rước Mình Thánh Chúa, chúng ta được nuôi dưỡng bằng chính Mình và Máu của Đức Kitô. Chúng ta được kết hợp với Chúa Kitô, trở nên một chi thể của Hội Thánh.

Bí tích Thánh Thể là một bí tích cao trọng, là đỉnh cao của đời sống Kitô hữu. Nhưng để lãnh nhận Bí tích này một cách xứng đáng, chúng ta cần phải chuẩn bị tâm hồn mình. Chúng ta cần phải sám hối những tội lỗi, tin tưởng vào tình yêu của Chúa, và quyết tâm sống theo lời Chúa dạy.

Hay nói cách khác, chúng ta phải có một sự xác quyết thật chắc chắn như Thánh Phêrô khi ngài tuyên xưng: Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai ? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời. (Ga 6,68).

Lời tuyên xưng của Phêrô cho chúng ta thấy một đức tin vững vàng, một quyết tâm trung thành với Chúa Giêsu cho đến cùng. Dù có những lúc bối rối và yếu đuối, nhưng Phêrô vẫn luôn tin tưởng vào Chúa và tìm thấy nơi Ngài sức mạnh để vượt qua mọi khó khăn.

Tóm lại, câu hỏi mà Chúa Giêsu đặt ra cho các môn đệ vẫn còn nguyên giá trị đối với chúng ta hôm nay. Liệu chúng ta có đủ can đảm để tuyên xưng đức tin của mình trước mặt mọi người? Liệu chúng ta có sẵn sàng từ bỏ những gì ngăn cản chúng ta đến gần Chúa hơn?

Xin cho mỗi người chúng ta biết noi gương gia đình ông Giôsuê, các thánh Tông đồ, đặc biệt là Thánh Phêrô, để luôn trung thành với Chúa, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Xin cho chúng ta biết yêu mến và kính trọng Bí tích Thánh Thể, và biến đời sống mình thành một lời tuyên xưng đức tin. Amen.

 
Linh Mục Phaolô Nguyễn Văn Thường