BÀI GIẢNG ĐỨC THÁNH CHA - LỄ CHÚA BA NGÔI NĂM C

13/06/2025
24
Đây là những bài giảng và huấn dụ của Đức Thánh Cha trong các thánh lễ và các buổi đọc kinh Truyền tin với các tín hữu vào Lễ Chúa Ba Ngôi năm C.
 
 

Đức Phanxicô, Huấn dụ Lễ Chúa Ba Ngôi năm C (12/6/2022) - Sống với và sống cho

Đức Phanxicô, Bài giảng Lễ Chúa Ba Ngôi năm C (16/6/2019) - Ghi nhớ, hy vọng và gần gũi

Đức Phanxicô, Huấn dụ Lễ Chúa Ba Ngôi năm C (22/5/2016) - Sự thông hiệp của tình yêu

Đức Phanxicô, Bài giảng Lễ Chúa Ba Ngôi năm C (26/5/2013) -  Thiên Chúa là Đấng tốt lành dường bao

Đức Bênêđictô XVI, Huấn dụ Lễ Chúa Ba Ngôi năm C (30/5/2010) - Dấu thánh giá nhân danh Thiên Chúa hằng sống

 

 

Đức Phanxicô, Huấn dụ Lễ Chúa Ba Ngôi năm C (12/6/2022) - Sống với và sống cho

Anh chị em thân mến, chào anh chị em và chúc Chúa Nhật tốt lành!

Hôm nay là Lễ Trọng Chúa Ba Ngôi Rất Thánh, và trong Tin Mừng phụng vụ của ngày lễ, Chúa Giêsu trình bày cho chúng ta hai Ngôi vị thần linh khác là Chúa Cha và Chúa Thánh Thần. Chúa Giêsu nói về Thánh Thần rằng: “Người sẽ không nói về chính mình nhưng sẽ lấy những gì là của Thầy mà loan báo cho anh em. Mọi sự Chúa Cha có đều là của Thầy.” (Ga 16,14-15). Chúng ta lưu ý rằng Chúa Thánh Thần nói, nhưng không nói về chính mình: Người loan báo Chúa Giêsu và mặc khải về Chúa Cha. Và chúng ta để ý rằng Chúa Cha là Đấng có mọi sự, vì Người là nguồn gốc của mọi sự, đã ban cho Chúa Con mọi sự mà Người có: Người không giữ lại gì cho riêng mình và ban hoàn toàn cho Chúa Con. Tóm lại, Chúa Thánh Thần không nói về mình nhưng nói về Chúa Giêsu, nói về người khác. Và Chúa Cha, không giữ cho mình nhưng ban cho Chúa Con. Đây là lòng quảng đại mở ra, một sự mở ra với người khác.

Và bây giờ hãy nhìn đến chúng ta, những gì chúng ta nói về và những gì chúng ta . Khi nói chuyện, chúng ta luôn muốn được mọi người nói tốt về mình và thường chúng ta chỉ nói về bản thân và những gì chúng ta làm. Thật khác so với Chúa Thánh Thần, Đấng nói bằng cách loan báo về người khác, về Cha và Con! Và, về những gì chúng ta , chúng ta ghen tị như thế nào và chúng ta khó khăn như thế nào trong việc chia sẻ với người khác, ngay cả với những người thiếu thốn điều cần thiết! Lời nói thì dễ, nhưng thực tế thì quá khó.

Do đó, việc cử hành Lễ Chúa Ba Ngôi không phải là một bài tập thần học, cho bằng một cuộc cách mạng trong lối sống của chúng ta. Thiên Chúa, trong đó mỗi Ngôi vị sống vì người khác trong mối tương quan liên tục, không vì chính mình, khơi lên nơi chúng ta việc sống với người khác và cho người khác. Hôm nay, chúng ta có thể tự hỏi mình xem cuộc sống của chúng ta có phản chiếu Thiên Chúa, Đấng chúng ta tin không: Tôi, người tuyên xưng đức tin vào Thiên Chúa, Cha, Con và Chúa Thánh Thần, thực sự tin rằng để sống, tôi cần người khác, tôi cần hiến mình cho người khác, tôi cần phục vụ những người khác không? Tôi khẳng định điều đó bằng lời nói hay bằng cuộc sống?

Anh chị em thân mến, Thiên Chúa Ba Ngôi và duy nhất phải được thể hiện theo cách này, bằng những việc làm hơn là lời nói. Thiên Chúa, tác giả của sự sống, truyền đi ít hơn qua sách vở và nhiều hơn qua lời chứng của cuộc sống. Như thánh sử Gioan viết, “Thiên Chúa là tình yêu” (1Ga 4,16), Người tỏ mình ra qua tình yêu. Chúng ta hãy nghĩ về những người tốt, quảng đại, hiền lành mà chúng ta đã gặp: bằng cách nhớ lại cách suy nghĩ và hành động của họ, chúng ta có thể có một phản chiếu nhỏ về Thiên Chúa - Tình yêu. Và yêu có nghĩa là gì? Không phải chỉ thương và làm điều tốt, mà trước hết, nơi tận gốc, là chào đón người khác, nhường chỗ cho người khác, nhường không gian cho người khác. Điều này có nghĩa là yêu đến tận cùng.

Để hiểu rõ hơn, chúng ta hãy nghĩ đến danh xưng của các Ngôi vị Thiên Chúa, mà chúng ta đọc mỗi khi làm dấu thánh giá: trong mỗi danh xưng có sự hiện diện của Ngôi vị khác. Chẳng hạn, Cha sẽ không là Cha nếu không có Con; cũng vậy, Con không thể đứng một mình, nhưng luôn luôn là Con của Cha. Và đến lượt mình, Chúa Thánh Thần là Thần Khí của Chúa Cha và Chúa Con. Nói tóm lại, Chúa Ba Ngôi dạy chúng ta rằng không bao giờ có thể có Đấng này mà không có Đấng kia. Chúng ta không phải là những hòn đảo, chúng ta ở trong thế giới để sống theo hình ảnh của Thiên Chúa: mở ra, cần người khác và cần sự giúp đỡ của người khác. Vì vậy, chúng ta hãy tự hỏi mình câu hỏi cuối cùng này: trong cuộc sống hàng ngày, tôi có phải là một phản chiếu của Chúa Ba Ngôi không? Dấu thánh giá mà tôi làm hằng ngày có phải là một cử chỉ dừng lại ở đó hay nó gợi hứng cho cách tôi nói, gặp gỡ, phản ứng, phán xét và tha thứ?

Xin Đức Mẹ, con của Chúa Cha, mẹ của Chúa Con và hiền thê của Thánh Thần, giúp chúng ta đón nhận và làm chứng cho mầu nhiệm Tình yêu Thiên Chúa trong đời sống của chúng ta.

Nguồn: vaticannews.va/vi

 

Đức Phanxicô, Bài giảng Lễ Chúa Ba Ngôi năm C (16/6/2019) - Ghi nhớ, hy vọng và gần gũi

Anh chị em thân mến,

Chúng tôi đã cầu nguyện trong thánh vịnh câu: "Con người là chi mà Chúa cần nhớ đến?" (Tv 8,5).Những lời này đã đến trong tâm trí tôi khi tôi nghĩ về anh chị em. Đối mặt với những gì anh chị em đã phải thấy và phải chịu, đứng trước những căn hộ và tòa nhà bị đánh sập thành những đống đổ nát, câu hỏi này đến với tôi: con người là chi? Con người là chi, nếu những gì ta nâng lên đều có thể sụp xuống ngay lập tức? Con người là gì nếu hy vọng của nó có thể tan thành tro bụi? Con người là chi? Câu trả lời dường như đến trong vế tiếp theo: con người là chi mà Chúa cần nhớ đến? Chúng ta với tất cả yếu đuối và mỏng manh của phận người vẫn được Thiên Chúa nhớ đến. Trong sự không chắc chắn mà chúng ta cảm thấy cả bên trong lẫn bên ngoài, Thiên Chúa cho chúng ta một điều chắc chắn: Người nhớ đến chúng ta. Người nhớ đến, nghĩa là Người hướng con tim mình về phía chúng ta, nghĩa là chúng ta ở nơi con tim của Người. Trong khi nơi đây có quá nhiều thứ mau chóng bị rơi vào quên lãng, thì Thiên Chúa không để chúng ta bị chìm vào lãng quên. Trong đôi mắt Người, không một ai bị khinh khi, nhưng mỗi người có một giá trị vô hạn: chúng ta nhỏ bé dưới gầm trời này và bất lực khi mặt đất chuyển rung, nhưng đối với Thiên Chúa, chúng ta quý giá hơn bất cứ điều gì khác.

Ghi nhớ là từ chìa khoá cho cuộc đời này. Chúng ta hãy xin ơn để mỗi ngày biết ghi nhớ rằng Thiên Chúa không lãng quên chúng ta, rằng chúng ta là những đứa con yêu dấu của Người, độc nhất và không thể thay thế: ghi nhớ điều ấy sẽ cho ta sức mạnh để không từ bỏ trước những thất bại của cuộc sống. Chúng ta cần phải nhớ mình đáng giá bao nhiêu, khi đứng trước cám dỗ sống một đời buồn bã hay tiếp tục đào xới những điều tồi tệ mà có lẽ sẽ chẳng khi nào kết thúc. Những ký ức tồi tệ ấy đến, ngay cả khi chúng ta không nghĩ về chúng; nhưng chúng chỉ để lại nỗi u sầu và hoài cổ. Nhưng đúng là rất khó khăn để thoát khỏi những ký ức tồi tệ! Ngay cả với Thiên Chúa, đưa Israel ra khỏi Ai Cập còn dễ hơn việc lấy Ai Cập khỏi con tim của Israel.

Thánh Thần xức dầu hy vọng trên chúng ta

Để giải phóng con tim mình khỏi những ký ức tiêu cực giam giữ, khỏi những hối tiếc làm tê liệt, ta cần một ai đó giúp mang lấy những gánh nặng trong lòng mình. Hôm nay Chúa Giêsu nói rằng có nhiều thứ chúng ta không "có sức chịu nổi" (x. Ga 16,12). Đứng trước những yếu đuối và giới hạn của chúng ta, Người làm gì? Người không cất đi những gánh nặng ấy, như chúng ta vẫn thường mong tìm những giải pháp nhanh chóng và hời hợt. Không! Người ban cho chúng ta Thánh Thần. Chúng ta cần Ngài vì Ngài là Đấng An Ủi, nghĩa là Đấng không để chúng ta một mình giữa những đau khổ và gánh nặng cuộc đời này. Chính Ngài biến đổi ký ức nô lệ của chúng ta thành ký ức tự do, vết thương của quá khứ thành tưởng nhớ ơn cứu độ. Ngài làm cho chúng ta những gì Ngài đã làm cho Đức Giêsu: những đau đớn của Người, những vết thương khủng khiếp mà sự dữ đã ghim vào, nhờ quyền năng của Thánh Thần đã trở thành những máng chuyển lòng thương xót, trở thành những vết thương mà trong đó tình yêu của Thiên Chúa tỏ lộ, một tình yêu làm trỗi dậy, một tình yêu làm hồi sinh. Đây là những gì Chúa Thánh Thần thực hiện khi chúng ta mời Ngài đi vào những vết thương của chúng ta. Ngài sẽ xức dầu hy vọng vào những ký ức tồi tệ, bởi chính Thánh Thần là Đấng tái tạo hy vọng.

Thánh Thần khiến chúng ta bay ra khỏi “cái tổ” buồn rầu và sợ hãi

Hy vọng. Hy vọng gì đây? Đó không phải là một hy vọng mau qua. Hy vọng trần thế mau qua và luôn có ngày hết hạn: chúng được làm từ các nguyên liệu thế trần, và sớm muộn gì cũng đi đến buồn thảm. Hy vọng của Thánh Thần là hy vọng dài lâu bởi nó dựa trên lòng trung tín của Thiên Chúa. Hy vọng của Thánh Thần không phải chủ nghĩa lạc quan đâu. Hy vọng ấy sâu xa hơn, và nhen nhóm nơi con tim ta sự chắc chắn rằng: chúng ta thật quý giá vì được thương yêu. Hy vọng ấy khắc ghi niềm tin tưởng rằng chúng ta không lẻ loi. Chính hy vọng ấy mang lại bình an và niềm vui bên trong, bất kể những điều xảy ra bên ngoài. Đó là niềm hy vọng có nền tảng và gốc rễ vững chắc đến nỗi không bão tố nào của cuộc đời này có thể nhổ bật. Đó chính là niềm hy vọng mà thánh Phao-lô đã nói hôm nay: hy vọng ấy không làm ta thất vọng (Rm 5: 5), nhưng mang lại sức mạnh để vượt qua mọi gian truân (c.2-3). Khi chúng ta gặp gian truân và bị tổn thương, chúng ta dễ "làm tổ" nơi những nỗi buồn và sợ hãi của chúng ta. Ngược lại, Thánh Thần giải thoát chúng ta khỏi cái tổ ấy, Ngài khiến chúng ta phải bay, và tỏ lộ cho chúng ta định mệnh tuyệt vời mà chúng ta được sinh ra. Hãy mời Ngài đến. Hãy xin Ngài đến với chúng ta và Ngài sẽ ở gần bên chúng ta.

Ba Ngôi là một Thiên Chúa gần gũi

Gần gũi là từ thứ ba và cũng là từ cuối cùng tôi muốn chia sẻ với anh chị em. Hôm nay chúng ta cử hành lễ Chúa Ba Ngôi. Ba Ngôi không phải là một vấn đề thần học cho bằng là mầu nhiệm tuyệt vời về sự gần gũi thân mật của Thiên Chúa. Ba Ngôi cho chúng ta biết rằng chúng ta không có một Thiên Chúa đơn độc trên thiên đàng, xa xôi và hờ hững; Không! Người là Cha đã ban cho chúng ta Con của Người, Đấng đã trở thành con người như chúng ta, và là người gần gũi hơn với chúng ta, giúp ta mang lấy gánh nặng cuộc sống, và gửi cho chúng ta Thánh Thần của chính Người. Ngài là Thần Khí đến với tinh thần của chúng ta và an ủi chúng ta từ bên trong, mang đến cho chúng ta sự dịu dàng của Thiên Chúa. Cùng với Thiên Chúa, những gánh nặng cuộc sống không còn trên vai chúng ta nữa: Thánh Thần, Đấng mà chúng ta gọi tên Người và chạm vào hai vai mỗi lần làm dấu thánh giá, sẽ đến để thêm sức cho chúng ta, để khuyến khích chúng ta, để đỡ nâng những gánh nặng nề. Cần rất nhiều sức mạnh để sửa chữa hơn là xây dựng lại, để bắt đầu lại hơn là khởi sự, để hòa giải hơn là đồng thuận. Đây chính là sức mạnh mà Thiên Chúa ban cho chúng ta. Vì vậy, bất cứ ai đến gần với Thiên Chúa sẽ không phải thất vọng, Người ấy tiến lên: bắt đầu lại, củng cố lại và xây dựng lại.

Ghi nhớ, sửa chữa và xây dựng lại

Anh chị em thân mến, hôm nay tôi đến để ở gần anh chị em; Tôi ở đây để cầu nguyện với anh chị em, xin Thiên Chúa nhớ đến chúng ta, bởi không ai lãng quên những ai đang gặp gian lao. Tôi khẩn cầu Thiên Chúa của hy vọng cho những điều bất ổn trên mặt đất này không làm lay chuyển sự chắc chắn mà chúng ta có bên trong. Tôi khẩn cầu Thiên Chúa của sự gần gũi, xin Người khơi dậy những cử chỉ gần gũi. Trận động đất đã trôi qua gần ba năm và có lẽ sau lần đầu tiên gây sửng sốt lòng người và truyền thông, người ta chẳng còn mấy quan tâm đến và những lời hứa hẹn cũng vì thế bị lãng quên, còn sự thất vọng sẽ càng một tăng thêm. Xin Thiên Chúa thúc đẩy để chúng ta biết ghi nhớ, sửa chữa lại, xây dựng lại và cùng nhau thực hiện nhưng không bao giờ quên những ai khổ đau.

Hãy mang lấy thánh giá của nhau và hãy an ủi nhau

Con người là chi mà Chúa cần nhớ đến? Thiên Chúa nhớ đến chúng ta và chữa lành những ký ức đau thương của chúng ta bằng dầu của hy vọng. Người gần gũi để nâng đỡ chúng ta từ bên trong, giúp chúng ta trở thành những người dựng xây sự thiện hảo, những người an ủi các tâm hồn. Ai cũng có thể đóng góp một chút thiện ích mà không cần chờ cho đến khi có người khởi xướng. Ai cũng có thể an ủi người khác mà không cần chờ cho đến khi vấn đề của người ấy được giải quyết. Con người là chi? Lạy Chúa, đó chính là giấc mơ vĩ đại mà Chúa vẫn hằng nhớ tới. Xin hãy cho chúng con biết ghi nhớ rằng mình sống trong thế giới là để mang tới niềm hy vọng và sự gần gũi, bởi chúng con là con cái của Chúa, Thiên Chúa của mọi ủi an (2 Cr 1,3).

Nguồn: vaticannews.va/vi

 

Đức Phanxicô, Huấn dụ Lễ Chúa Ba Ngôi năm C (22/5/2016) - Sự thông hiệp của tình yêu

Anh chị em thân mến,

Hôm nay, lễ Chúa ba ngôi, Tin Mừng theo Thánh Gioan trình bày cho chúng ta một đoạn trong diễn từ ly biệt của Đức Giêsu trước khi Ngài chịu khổ hình. Trong diễn từ này, Đức Giêsu đã giải thích cho các các môn đệ chân lý nền tảng nhất có liên quan đến Ngài, và như thế, làm nổi bật lên tương quan giữa Đức Giêsu, Chúa Cha và Chúa Thánh Thần. Đức Giêsu biết chương trình cứu độ của Chúa Cha đang đến gần, và sẽ được hoàn tất ngang qua cái chết và sự phục sinh của Ngài. Chính vì lý do đó, Đức Giêsu muốn bảo đảm với các môn đệ rằng Ngài sẽ không bỏ rơi các ông, vì sứ mạng của Ngài sẽ mãi được tiếp tục bởi Chúa Thánh Thần. Chúa Thánh Thần sẽ đến và tiếp tục sứ mạng của Đức Giêsu, tức là hướng dẫn Giáo hội không ngừng tiến lên.

Đức Giêsu cho ta biết sứ vụ này bao gồm những gì. Trước hết, Chúa Thánh Thần hướng dẫn chúng ta hiểu rất nhiều điều mà Đức Giêsu đã nói (Ga 16,12). Thánh Thần không giảng dạy những giáo lý mới lạ, đặc biệt nhưng là mang đến một cái hiểu tròn đầy về tất cả những gì Chúa Con đã nghe được từ Chúa Cha, và Người sẽ lấy những gì là của Đức Giêsu mà loan báo cho các môn đệ (Ga 16,15). Chúa Thánh Thần hướng dẫn chúng ta trong những hoàn cảnh sống mới với một đôi mắt lúc nào cũng hướng nhìn về Đức Giêsu, đồng thời giúp chúng ta mở ra với mọi biến cố và với tương lai. Thánh Thần giúp chúng ta bước đi trong lịch sử được bén rẽ một cách chắc chắn nơi Tin Mừng, cùng với một sự trung tín đầy năng động trong chính những truyền thống và văn hóa của chúng ta.

Nhưng mầu nhiệm Thiên Chúa Ba Ngôi cũng nói về chính mỗi người chúng ta, về tương quan của chúng ta với Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần. Thật vậy, nhờ Bí Tích Thanh Tẩy, Chúa Thánh Thần đã đặt để vào tâm hồn và cuộc sống của chúng ta chính Thiên Chúa. Đó là một sự thông hiệp của tình yêu. Thiên Chúa là một ‘gia đình’ của Ba Ngôi, yêu thương nhau tha thiết đến nỗi đã trở nên một. ‘Gia đình thánh thiêng’ này không đóng lại trong chính mình nhưng mở ra, thông hiệp với nhau trong công trình sáng tạo và trong lịch sử, cũng như đi vào thế giới nhân loại để mời gọi tất cả mọi người hiệp nhất nên một. Khung trời hiệp thông của Ba Ngôi Chí Thánh bao trùm lấy tất cả chúng ta, thôi thúc ta sống yêu thương và trong sự sẻ chia huynh đệ. Chắc chắn ở đâu có tình yêu thương ở đấy có Đức Chúa Trời.

Việc chúng ta được tạo dựng giống hình ảnh Thiên Chúa – tức là sự hiệp thông – mời gọi chúng ta biết nhận ra rằng chính chúng ta là một hữu-thể-trong-tương-quan và phải biết sống những mối tương quan liên vị trong sự đoàn kết và trong tình yêu mến lẫn nhau. Chúng ta sống những tương quan ấy, trước hết, trong chính những cộng đoàn của Giáo hội, vì hình ảnh Giáo hội luôn là một biểu tượng rõ ràng nhất về Thiên Chúa Ba ngôi. Kế đến, chúng ta còn sống những tương quan ấy trong những mỗi liên hệ xã hội khác nhau, từ gia đình cho tới tình bạn hữu trong môi trường làm việc. Đó là những cơ hội cụ thể mà chúng ta có thể tận dụng để xây dựng những mối tương quan đậm tình người hơn, có khả năng tôn trọng lẫn nhau và dành cho nhau một tình yêu hướng tha.

Lễ Thiên Chúa Ba Ngôi mời gọi chúng ta biết dấn thân vào những sự kiện của cuộc sống thường ngày để trở thành muối, thành men của sự hiệp thông, của sự an ủi và của lòng thương xót Chúa. Mang vác sứ mạng này trên đôi vai, chúng ta được Thánh Thần tiếp thêm sức mạnh để chăm sóc, băng bó thân xác nhân loại bị thương tích bởi những bất công, áp bức, thù hận và tham lam dục vọng. Đức Trinh Nữ Maria, với sự khiêm tốn thẳm sâu, đã đón nhận thánh ý Chúa Cha và cưu mang Chúa Con bởi quyền năng Chúa Thánh Thần. Xin Mẹ giúp mỗi người chúng ta, khi nhìn ngắm Thiên Chúa Ba Ngôi, biết xác tín hơn vào mầu nhiệm Ba Ngôi Thiên Chúa và biết sống mầu nhiệm ấy bằng những chọn lựa và thái độ của tình yêu thương, hiệp nhất.

 

Nguồn: archivioradiovaticana.va

 

Đức Phanxicô, Bài giảng Lễ Chúa Ba Ngôi năm C (26/5/2013) –  Thiên Chúa là Đấng tốt lành dường bao

(Đức Thánh Cha Phanxicô đã viếng thăm và dâng thánh lễ đầu tiên tại một giáo xứ thuộc giáo phận Rôma)

Anh chị em thân mến,

Những lời của Linh mục quản xứ nhắc nhớ tôi một điều tuyệt đẹp về Đức Mẹ. Khi Đức Mẹ đón nhận lời loan báo sẽ là mẹ của Đức Giêsu, và đồng thời Mẹ cũng được loan báo rằng, người chị của mình là Elizabeth cũng đang mang thai – như Tin Mừng thuật lại – Mẹ liền vội vã lên đường, không trì hoãn. Mẹ không nói: “Nhưng giờ tôi cũng đang mang thai, tôi phải quan tâm đến sức khỏe của mình. Chị của tôi có nhiều người bạn và họ sẽ chăm sóc cho chị”. Mẹ cảm thấy một điều gì đó và mẹ liền “vội vã lên đường”. Và đây là một điều tuyệt đẹp về Mẹ Maria, Mẹ của chúng ta, Ngài luôn vội vã lên đường, bởi vì Mẹ mang điều này trong mình: giúp đỡ. Lên đường để giúp đỡ, không phải đi đến để khoe khoang và nói với người chị họ rằng: “Nghe này, giờ em là người ra lệnh, vì em là Mẹ Thiên Chúa!”. Không, Mẹ không làm như vậy. Mẹ đến để giúp đỡ! Mẹ luôn là vậy! Mẹ của chúng ta luôn vội vã lên đường đến với chúng ta khi chúng ta cần đến Mẹ.

Thật dễ thương nếu chúng ta thêm vào Kinh Cầu Đức Mẹ một lời kinh như thế này: “Lạy Nữ Vương, Đấng luôn vội vã lên đường, cầu cho chúng con!” Điều này thật đẹp phải không anh chị em? Bởi vì Mẹ luôn vội vã lên đường, Mẹ không bao giờ quên con cái mình. Và khi những người con gặp khó khăn, họ cần và cầu xin, Mẹ liền vội vã lên đường. Điều này trao ban cho chúng ta một sự chắc chắn, chúng ta thấy an toàn vì biết Mẹ ở gần, Mẹ luôn ở bên cạnh chúng ta. Chúng ta sẽ bước đi, thực hiện hành trình cuộc sống của mình tốt hơn khi chúng ta có mẹ ở bên. Chúng ta hãy nghĩ về ân sủng này của Mẹ, ân sủng Mẹ trao cho chúng ta: đó là sự gần gũi, không để cho chúng ta phải chờ đợi. Chúng ta có thể tin tưởng vào điều này: Mẹ luôn trợ giúp chúng ta. Đối với chúng ta, Mẹ luôn sẵn sàng vội vã lên đường.

Mẹ cũng giúp chúng ta hiểu hơn về Thiên Chúa, Đức Giêsu, một sự hiểu biết rõ ràng về đời sống của Đức Giêsu, là sự sống của Thiên Chúa, hiểu Thiên Chúa là gì, Ngài như thế nào và Ngài là ai. Đối với các con, các em bé, cha hỏi các con: “Ai trong các con biết Thiên Chúa là ai”. Nào, các con hãy giơ tay lên, hãy nói cho cha biết! Thiên Chúa là Đấng tạo thành trời đất. Và có bao nhiêu Chúa, phải một không các con? Nhưng có người nói với cha rằng, Thiên Chúa là ba: Chúa Cha, Chúa con và Chúa Thánh Thần! Làm sao để giải thích điều này? Có một nhưng lại là ba? Và làm sao có thể giải thích rằng, một Đấng là Chúa Cha, Đấng khác là Chúa Con, và Đấng khác nữa là Chúa Thánh Thần? Điều này thật đẹp. Ba là một, Ba Ngôi trong một.

Và Chúa Cha làm gì? Chúa Cha là Nguyên lý, là Đấng tạo thành mọi sự, Đấng tạo dựng nên chúng ta. Chúa con làm gì? Chúa Giêsu làm gì? Ai biết Chúa Giêsu làm gì? Yêu thương chúng ta phải không? Và rồi còn gì nữa? Ngài là Đấng mang lời Thiên Chúa! Ngài đã dạy cho chúng ta Lời của Thiên Chúa. Điều này đẹp quá! Còn gì nữa không? Đức Giêsu đã làm cái gì cho thế giới? Ngài đã cứu độ chúng ta! Và Ngài đã đến để trao ban sự sống cho chúng ta. Chúa Cha đã tạo dựng thế giới, Chúa Giêsu đã cứu chuộc chúng ta. Và Chúa Thánh Thần làm gì cho chúng ta? Ngài yêu thương chúng ta! Ngài trao cho bạn tình yêu! Tất cả các con hãy cùng nói nào: Chúa cha tạo dựng mọi sự, tạo dựng thế giới.

Chúa Giêsu cứu chuộc chúng ta, và Chúa Thánh Thần? Ngài yêu thương chúng ta. Đây chính là đời sống Kitô hữu: nói với Chúa Cha, với Chúa Con và nói với Chúa Thánh Thần. Chúa Giêsu yêu thương chúng ta, nhưng Ngài cũng đồng hành với chúng ta trong cuộc sống, điều này đúng không? Và đồng hành như thế nào? Ngài đã làm gì khi đồng hành với chúng ta? Trước hết, Ngài trợ giúp chúng ta. Hướng dẫn chúng ta! Hay quá! Đồng hành với chúng ta, trợ giúp chúng ta, hướng dẫn chúng ta và dạy chúng ta biết tiến về phía trước.

Và Chúa Giêsu cũng trao cho chúng ta sức mạnh để bước đi. Điều này đúng không, Ngài gìn giữ chúng ta? Trong khó khăn, đúng không? Kể cả trong những bài tập ở trường! Ngài gìn giữ chúng ta, trợ giúp và hướng dẫn chúng ta. Đó! Đó chính là điều Đức Giêsu thường làm cho chúng ta. Trong Thánh Thể, Ngài trao cho chúng ta sức mạnh, chính Ngài trợ giúp chúng ta với sức mạnh. Ngài đến với chúng ta. Mà khi chúng ta nói “Ngài trao cho chúng ta Thánh Thể”, một miếng bánh mà Ngài trao cho bạn nhiều sức mạnh sao? Không phải là một tấm bánh sao? Đó chính là bánh, nhưng bánh trên bàn thờ có phải là bánh hay không phải là bánh? Dường như vẫn là bánh! Nhưng không phải là chính thứ bánh ấy? Vậy là gì? Chính là Thân Mình Chúa Kitô. Đức Giêsu đã đến trong trái tim của chúng ta. Tất cả chúng ta hãy nghĩ về điều này: Chúa Cha đã trao cho chúng ta sự sống. Đức Giêsu đã trao cho chúng ta ơn cứu độ. Ngài đồng hành, hướng dẫn, gìn giữ và dạy dỗ chúng ta; còn Chúa Thánh Thần? Ngài trao cho chúng ta điều gì? Ngài yêu mến chúng ta. Ngài trao cho chúng ta tình yêu. Chúng ta hãy nghĩ về một Vị Thiên Chúa như vậy và chúng ta hãy cầu xin Mẹ Maria, Mẹ của chúng ta, Đấng luôn vội vã lên đường để trợ giúp chúng ta, xin mẹ dạy cho chúng ta hiểu rằng Thiên Chúa là Đấng tốt lành dường bao: Chúa Cha, Chúa con và Chúa Thánh Thần.

Sau Thánh Lễ, Đức Thánh Cha cảm ơn và xin mọi người cầu nguyện cho ngài. Ngài nói:

“Cảm ơn anh chị em vì sự đón tiếp này. Tôi rất hạnh phúc vì được nhìn thấy một giáo xứ sống động, với nhiều trẻ em dễ thương như thế! Đó là một phúc lành, hãy tiếp tục tiến về phía trước, gìn giữ giáo xứ và hãy cầu nguyện cho tôi. Đừng bao giờ quên cầu nguyện cho tôi. Hẹn gặp lại, và bây giờ chúng ta sẽ gặp nhau tại buổi đọc Kinh truyền tin!”

Sau đó, Đức Thánh Cha đã lên đường trở về Vatican. Tại quảng trường thánh Phêrô, dưới trời nắng đẹp, rất nhiều tín hữu và khách hành hương đã đến và chờ đợi sự xuất hiện của Đức Thánh Cha Phaxicô. Đúng 12h, Đức Thánh Cha đã xuất hiện tại cửa sổ, sau khi nhắc lại chuyến viếng thăm mà ngài vừa thực hiện, Đức Thánh Cha đã diễn giải về ý nghĩa của Lễ Chúa Ba Ngôi như sau:

“Hôm nay là Chúa Nhật Chúa Ba Ngôi. Hàng năm, ánh sáng của thời gian vượt qua và Lễ hiện xuống làm mới lại trong chúng ta niềm vui và sự tuyệt diệu của đức tin: vì chúng ta tái học biết rằng Thiên Chúa không phải là một điều gì mơ hồ và trừu tượng, nhưng Ngài mang một cái tên: “Thiên Chúa là tình yêu”. Không phải là một tình yêu cảm tính và cảm xúc nhưng là tình yêu của Cha, Đấng là nguồn cội của mọi sự sống, là tình yêu của Chúa Con, Đấng đã chết trên Thập giá và đã sống lại, và là tình yêu của Chúa Thánh Thần, Đấng đổi mới con người và thế giới.

Ba Ngôi Cực Thánh không phải là sản phẩm của lý trí con người, nhưng là một khuôn mặt, nơi Thiên Chúa mạc khải chính mình, không phải nơi đỉnh cao của một ngai tòa, nhưng bằng cách bước đi với con người, trong lịch sử dân Israel và trên hết là nơi Đức Giêsu Nagiaret. Đức Giêsu là Chúa Con, Đấng tỏ cho chúng ta biết Chúa Cha đầy lòng thương xót, Đấng đã mang “lửa” vào mặt đất, Lửa ấy chính là Chúa Thánh Thần.

Hôm nay, chúng ta tạ ơn Thiên Chúa không phải vì một mầu nhiệm cụ thể, nhưng là tạ ơn chính Ngài, “vì vinh quang bao la của Ngài”. Chúng ta tạ ơn và cảm ơn Thiên Chúa vì Ngài là Tình yêu, bởi vì Ngài đã kêu gọi chúng ta đi vào vòng tay hiệp thông của Ngài, chính là sự sống đời đời. Chúng ta phó thác lời tạ ơn của chúng ta vào bàn tay của Đức Trinh Nữ Maria.”
Sau đó Đức Thánh Cha đã đọc Kinh Truyền tin với toàn thể các tín hữu và khách hành hương hiện diện và Ngài đã ban phép lành cho toàn thể mọi người.

Sau Kinh Truyền tin, Đức thánh Cha đã nhắn nhủ với mọi người hiện diện rằng:

“Hôm qua, tại Palermo, đã công bố Phong chân Phước cho Don Puglisi, linh mục tử đạo, đã bị mafia giết vào năm 1993. Don Puglisi là một linh mục đầy gương mẫu; ngài đã dâng hiến cuộc đời một cách đặc biệt cho công việc mục vụ giới trẻ, bằng cách giáo dục những người trẻ theo tinh thần Tin mừng để mang họ ra khỏi thế giới của tội ác. Vì thế, Ngài đã bị chống đối và giết chết. Tuy vậy, trên thực tế, chính Ngài là người chiến thắng cùng với Đức Kitô phục sinh. Chúng ta tạ ơn Chúa vì tấm gương sáng ngời này, chúng ta hãy gìn giữ gương mẫu của ngài.”

Cuối cùng, Đức Thánh Cha chào mừng toàn thể mọi người hiện diện, các gia đình, các cộng đoàn giáo xứ đến từ Ý, Pháp, Tây Ban Nha, đặc biệt là các hội đoàn.

Nguồn: archivioradiovaticana.va

 

Đức Bênêđictô XVI, Huấn dụ Lễ Chúa Ba Ngôi năm C (30/5/2010) - Dấu thánh giá nhân danh Thiên Chúa hằng sống

Anh chị em thân mến,

Sau mùa Phục sinh, kết thúc với lễ Ngũ Tuần, phụng vụ trở về với Mùa Thường niên. Điều này không có nghĩa là các tín hữu có thể an phận với nếp sống bình thường; ngược lại, do việc gia nhập đời sống thần linh qua các bí tích, chúng ta được kêu mời mỗi ngày hãy cởi mở cho ơn thánh Chúa tác động ngõ hầu được tăng trưởng trong tình yêu đối với Chúa và với tha nhân. Phần nào lễ Chúa Ba Ngôi hôm nay tóm lại mặc khải của Thiên Chúa diễn ra qua các mầu nhiệm Vượt qua: cuộc tử nạn và phục sinh của đức Kitô, việc lên trời ngự bên hữu Chúa Cha và trao ban Thánh linh. Trí tuệ và miệng lưỡi con người không tài nào giải thích được những mối tương quan giữa Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Linh; tuy vậy các giáo phụ đã tim cách diễn tả mầu nhiệm Một Chúa Ba Ngôi qua cuộc sống đức tin sâu xa.

Thực vậy, Thiên Chúa Ba ngôi đã đến cư ngụ ở trong chúng ta từ khi lãnh bí tích Thánh tẩy. Tác viên nói: “Cha rửa tội cho con nhân danh Cha và Con và Thánh Thần”. Chúng ta khẩn cầu Danh Thánh của Thiên Chúa mỗi khi chúng ta làm dấu thánh giá. Cha Romano Guardini đã nhận định về dấu thánh giá như thế này: “Chúng ta làm dấu thánh giá trước khi cầu nguyện để tâm hồn được chỉnh đốn, tập trung tư tưởng, tâm tình và ý chí vào Thiên Chúa. Sau khi cầu nguyện, chúng ta làm dấu thánh giá, để giữ gìn điều mà Chúa đã ban. Dấu thánh giá bao trùm toàn thân ta, thể xác và linh hồn; tất cả con người chúng ta đưọc thánh hiến nhân danh Một Chúa ba ngôi”.

Vì thế, lời tuyên xưng đức tin và nền tảng cầu nguyện đã được gói ghém nơi dấu thánh giá nhân danh Thiên Chúa hằng sống. Và như Chúa Giêsu đã hứa với các thành tông đồ là “khi nào Thánh Linh của chân lý ngự đến, thì ngài sẽ dẫn chúng ta đến chân lý trọn vẹn” (Ga 16,13), điều này diễn ra trong phụng vụ ngày chúa nhựt, khi các linh mục ban phát từ tuần này sang tuần khác, bánh của Lời Chúa và bánh Thánh Thể. Thánh Gioan Vianney, cha sở họ Ars đã nhắc nhở các tín hữu thế này: “Ai đã đón rước linh hồn của anh chị em gia nhập vào cuộc sống mới? Linh mục. Ai đã nuôi dưỡng linh hồn anh chị em để cung cấp sức lực trên đường lữ hành? Linh mục. Ai đã chuẩn bị linh hồn anh chị em để trình diện trước nhan Chúa, bằng cách rửa sạch nó lần cuối trong máu thánh Chúa Giêsu? Vẫn là linh mục”.

Các bạn thân mến, chúng ta hãy mượn lời của thánh Hilariô giám mục Poitiers để cầu nguyện như sau: “Xin hãy duy trì tinh tuyền đức tin ngay chính ở trong con, và cho đến hơi thở cuối cùng, xin ban cho con tiếng nói của lương tâm, để con luôn được trung thành với điều mà con đã tuyên xưng vào lúc được tái sinh, khi con được rửa tội nhân danh Cha và Con và Thánh Thần” (De Trinitate XII, 57). Vào lúc hướng về Đức Trinh nữ Maria, thọ tạo đã được chiếm ngự trọn vẹn bởi Ba Ngôi cực thánh, chúng ta xin Mẹ phù hộ để tiếp tục cuộc lữ hành dương thế.

Sáng nay, tại đền thờ Đức Bà, đã diễn ra lễ phong chân phước cho nữ tu Maria Pierina de Micheli, thuộc dòng Con cái Đức Mẹ vô nhiễm Buenos Aires. Chị chào đời năm 1890 tại Milano, trong một gia đình đạo hạnh đã nảy sinh nhiều ơn gọi linh mục và tu sĩ. Khi lên 23 tuổi, chị cũng đi theo con đường dâng hiến, phục vụ trong ngành giáo dục ở Ac-khen-ti-na và ở Italia. Chúa đã ban cho chị ơn sùng kính đặc biệt với Nhan Thánh Chúa Kitô thụ nạn, Đấng đã nâng đỡ chị trong những lúc thử thách và bệnh tật. Chị qua đời năm 1945 và được an táng tại Rôma.

Nguồn: archivioradiovaticana.va

Nguồn: hdgmvietnam.com