BÀI GIẢNG ĐÊM NOEL 2016 CỦA ĐỨC CHA GIUSE NGUYỄN CHÍ LINH
05/05/2017
3814
Thưa quý ông bà và anh chị em,
Một lần nữa, nhà thờ công giáo lại được hân hạnh đón tiếp quý vị về chung chia niềm vui Giáng Sinh. Trong số những người có mặt, tôi nhận thấy giới trẻ là thành phần đông nhất, nhưng ngoài ra còn có cả những bậc cao niên đáng kính mà lẽ ra tôi phải gọi là ông là bà, là chú là bác. Nhưng đêm hôm nay, xin cho phép tôi được gọi chung mọi người là "bạn", bởi vì đối với tôi, chữ "bạn" vừa gần gũi, vừa trẻ trung, vừa bình đẳng, lại vừa dễ xưng hô.
Thưa các bạn. Theo kinh nghiệm những năm trước, vào giờ này trên toàn tỉnh Thanh hoá, nhà thờ nào cũng chật ních người. Đa số đều là người khác đạo nên có lẽ các bạn cũng thắc mắc không biết đạo công giáo là đạo gì. Đạo phật tin Đức Thích-Ca Mâu-Ni, đạo Hồi tin Đức Ma-hô-met, còn người công giáo thì tin ai ? Tại sao lại làm hang đá vào dịp Noel ? Hài nhi trong hang đá kia là ai?
Để trả lời, tôi xin bắt đầu bằng một câu hỏi rất đơn giản : bạn có biết vũ trụ trời đất này bao nhiêu tuổi rồi không ? 15 đến 20 tỷ năm đấy, thưa các bạn. Thế mà từ ấy đến nay, hàng ức triệu ngôi sao bạn thấy ban đêm, mặt trời, núi non sông biển bạn thấy ban ngày, tất cả đều vận hành một cách đều đặn trung thành và kỳ diệu. Cây quýt bạn thấy năm nay, sang năm nó vẫn là cây quýt và nghìn năm sau loài quýt vẫn là loài quýt. Ai là người đặt ra quy luật để bảo đảm sự tồn tại của chúng như thế ? Bạn có nghĩ rằng phải có một Đấng Tạo Hoá đã dựng nên và làm chủ mọi sự mọi loài không ?
Những câu hỏi đó không chỉ là thắc mắc của chúng ta. Các nhà bác học cũng đặt ra câu hỏi đó y như bạn và tôi. Đây là điều có lẽ bạn không ngờ : hầu hết các nhà bác học lừng danh trong thời đại chúng ta đều tin Thiên Chúa.
Trên một chuyến xe lửa ở Paris thủ đô nước Pháp, một cậu sinh viên cảm thấy khó chịu vì cụ già ngồi bên cạnh cứ lâm râm đọc kinh. Cậu hất hàm hỏi : "Này cụ, thời buổi khoa học kỹ thuật bây giờ mà cụ còn tin những điều nhảm nhí ấy à?" Cụ già thản nhiên trả lời: “Đúng vậy, tôi vẫn tin. Còn cậu, cậu không tin sao?” Cậu ta xấc xược trả lời: “Lúc nhỏ cháu có tin, nhưng bây giờ khoa học đã mở mắt cho cháu rồi. Cụ hãy tìm hiểu những khám phá mới của khoa học, cụ sẽ thấy những gì cụ tin đều là nhảm nhí.” Cụ già nhỏ nhẹ : “Vậy cậu có thể giúp tôi không”? “Vâng, cụ cứ cho cháu địa chỉ, cháu sẽ gởi sách cho cụ đọc".
Cụ già từ từ đưa tay vào túi rút ra một tấm thẻ : "Đây địa của tôi đây!" Vừa liếc mắt, cậu sinh viên tái mặt. Không ngờ đó chính là nhà bác học lừng danh Lu-i Pas-tơ (Louis Pasteur), người đã khám phá ra vi trùng, và nhờ đó đã sáng chế được cách khử trùng, tiêm chủng v.v...
Không phải chỉ mình nhà bác học Lu-y Pás-tơ đâu thưa các bạn. 92% các nhà khoa học được giải Nobel đều tin vào Chúa. Niu-tân (Newton), người khám phá ra lực hút quả đất, Phờ-lem-minh (Fleming), người phát minh ra thuốc kháng sinh, Anh-xơ-tanh (Einstein) bác học nổi tiếng nhất của thế kỷ 20, Vông-brao (Von Braun) nhà bác học không gian...tất cả đều tin Thiên Chúa.
Thưa các bạn. Thiên Chúa của người Công giáo cũng chính là Thiên Chúa mà các nhà bác học và của trên hai tỉ người, của một phần ba nhân loại. Và còn kỳ diệu hơn nữa, Thiên Chúa đó không chỉ là Thiên Chúa đã tạo dựng trời đất mà còn là Thiên Chúa của Tình Yêu.
Cách đây không lâu, dưới đáy biển nước Ái-nhĩ-lan, một nhóm thợ lặn đã phát hiện một con tầu bị đắm đã trên 400 năm. Một trong những kho tàng họ tìm được là một chiếc nhẫn cưới cực kỳ xinh đẹp. Trên mặt nhẫn có khắc hình một bàn tay đang ân cần nâng niu một trái tim, bên dưới trái tim có khắc hàng chữ : "Em không còn gì hơn để tặng anh” (I have nothing more to give you). Mọi người có mặt đều xúc động, cho rằng đó là món quà giá trị nhất trong con tầu.
Thưa các bạn, đối với người đã tặng chiếc nhẫn, tình yêu là món quà quý giá nhất trên cõi đời này. Nhưng xét cho cùng, chiếc nhẫn đó cũng chỉ là kỷ vật của một con người tặng cho một con người.Hài nhi đang nằm trong máng cỏ kia hoàn toàn khác. Đó là tặng phẩm của một vì Thiên Chúa từ trên cao ban xuống cho nhân loại. Đó chính là Đức Giêsu. Chẳng những Ngài được ban xuống từ trời mà còn trở thành một con người. Hang đá bạn thấy tại các nhà thờ công giáo bây giờ, chỉ là hang đá trang trí. Nhưng hang đá thật ngày xưa nơi Chúa sinh ra, là hang đá dành cho thú vật hôi hám bẩn thỉu. Ngài sinh ra nơi tối tăm như thế vì Ngài muốn trở thành người hèn mọn nhất trong nhân loại. Rồi sau này lớn lên, đi giảng đạo nay đây mai đó không tiếc gì thân mình, và cuối cùng đã chết treo thây trên thập giá. Thập giá là biểu tượng và tột đỉnh của tình yêu. Thiên Chúa đã chết để con người được cứu độ. Tất cả vì yêu thương và để yêu thương.
Tiếc là tôi không có nhiều thời gian để giải thích cách cặn kẽ cho bạn. Tôi xin khép lại bài chia bằng ý tưởng này : Vì Thiên Chúa là Tình yêu nên tất cả những ai tin vào Ngài cũng phải đi con đường tình yêu. Có thể người công giáo sống chưa đạt đạo, chưa thể hiện được tình yêu. Nhưng họ vẫn phải phấn đấu để mỗi ngày một yêu hơn, yêu Chúa và yêu người, yêu mãi, yêu không phân biệt thành phần xã hội, yêu ưu tiên những người cùng khổ, yêu cả kẻ thù....
Một hôm có một cậu bé năm tuổi hỏi bố rằng : “Bố ơi! bố đi làm mỗi giờ được bao nhiêu tiền?”. Ông bố ngạc nhiên : “Ô hay, cả mẹ con cũng không dám hỏi câu ấy. Sao con bạo thế ? Thôi nào! bố mới đi làm về, để cho bố nghỉ. Con đi chỗ khác chơi đi.” Cậu bé không nao núng : “Bố không nói con không đi?” Bố hậm hực : “Thôi được, mỗi giờ hai mươi đồng, đừng hỏi lôi thôi nữa ?”. Quái thật, cậu con vẫn nói : “Vậy bố cho con mượn mười đồng đi”. Bố không nhịn được nữa: “À ra thế? Thôi đi ngủ đi. Mai tính”. Cậu bé đành lủi thủi vào giường.
Đêm hôm ấy, ông bố trằn trọc vì hối hận. Ông tự nhủ : "Con nó còn bé đâu đã biết gì mà mình nỡ nặng lời với nó thế?". Ông đến bên giường thỏ thẻ làm hoà với con : "A ha! Con ngủ chưa? Bố có 10 đồng cho con rồi đây!". Cậu bé thoăn thoắt moi trong gối ra một tờ giấy bạc : "Hoan hô bố! Hoan hô bố! Vậy là con có đủ 20 đồng rồi. Bố bán cho con một giờ của bố đi!" Bố trào nước mắt vì thương con. Hoá ra không phải nó cần tiền. Nó chỉ cần bố quan tâm. Từ đó, dù bận rộn đến mấy, hàng ngày bố dành ra một giờ để chơi với con.
Thưa bạn. Tình yêu có khi chỉ đơn giản thế thôi. Với một tí quan tâm, bạn có thể yêu thương mọi người cách dễ dàng.
Trong tâm tình đó, tôi cầu chúc bạn một mùa Noel thật ý nghĩa. Noel là lễ của hoà bình. Tôi cầu chúc xã hội Thanh Hoá sạch bóng hận thù oán ghét, để Thanh hoá trở thành quê hương của con tim và lòng nhân ái. Noel là lễ của Tình Yêu. Tôi cầu chúc gia đình mọi người thực sự là mái ấm êm đềm yêu thương. Ông già Noel là biểu tượng của may mắn và lòng quảng đại. Tôi cầu chúc mỗi người chúng ta trở thành quà tặng cho nhau trong mọi tình huống vui buồn sướng khổ. Và cuối cùng, Noel là lễ của cây thông, vẫn xanh thật xanh ngay cả khi thời tiết nghiệt ngã. tôi cầu chúc sự nghiệp và nghị lực của bạn lúc nào cũng tràn trề nhựa sống.
Sau thánh lễ này, không biết chúng ta còn dịp gặp nhau nữa không. Vậy tôi xin mượn cơ hội này để gửi đến bạn lời chúc tốt đẹp nhất cho một năm Dương lịch và một năm Đinh Dậu đang tới : chan hoà hạnh phúc, dư tràn ân lộc và khang an trường thọ. Chúng ta hãy hứa với nhau rằng dù ở đâu, chúng ta vẫn luôn gần gũi nhau trong cuộc chiến tình yêu : tất cả vì hạnh phúc của đồng loại.
Xin cám ơn các bạn.
Tin bài khác