SỐNG NIỀM TIN ĐỂ VƯỢT QUA GIAN KHỔ

01/02/2024
1718


SỐNG NIỀM TIN ĐỂ VƯỢT QUA GIAN KHỔ

 

Kính thưa cộng đoàn phụng vụ,

Lời Chúa trong Chúa nhật 5 thường niên B, mời gọi mỗi người chúng ta hãy sống niềm tin để vượt qua gian khổ. Thật vậy, Cuộc đời của mỗi người chúng ta đều có những thử thách khác nhau, nhưng điều quan trọng là mình có biết vượt qua những thử thách đó hay không. Giữa những lúc đen tối của cuộc đời bủa vây, hãy nhìn về ánh sáng của niềm tin và hy vọng. Hãy thắp lên ngọn lửa của tin yêu để thấy những kỳ công Chúa thực hiện trong cuộc đời của mỗi chúng ta.

Trong bài đọc 1, cuộc hành trình đức tin trong tăm tối của Giob là một minh chứng. Ông Giob là một tôi tớ vẹn toàn của Thiên Chúa, ông là một mẫu người vẹn toàn cả về đời sống thiêng liêng lẫn nhân bản, một người giầu có và được nhiều người kính nể. Nhưng không vì thế mà ông tự cao tự đại, trái lại, ông có một đời sống đạo đức tinh tuyền: “ kính sợ Thiên Chúa và lánh xa điều ác” ( G 1,1 ). Chớ trêu thay, ông lại gặp những đau khổ và thử thách quá lớn trong cuộc đời. Ông đã mất hết tất cả mọi sự và ngay chính bản thân ông cũng bị đau đớn ghê sợ về thể xác. Trong hoàn cảnh như Giob, chắc chắn sẽ có rất nhiều người sẽ nguyền rủa Thiên Chúa vì ngài để cho họ phải chịu quá nhiều đau khổ, nhưng Giob thì không, Giob đã không để cho miệng lưỡi mình có một lời nào xúc phạm đến Thiên Chúa. Ông chỉ cố gắng đi tìm cho mình một lời giải đáp từ Thiên Chúa mà thôi. Ông mong ước mình có thể gặp gỡ Thiên Chúa để ông xin Ngài cho ông biết lý do tại sao ông lại phải chịu khổ như vậy? và xin Ngài chỉ cho ông biết lý do để sống, cũng như giải thích cho ông lý do để hy vọng. Nhưng để có được lời giải đáp này, Giob vẫn ở trong tình trạng vô cùng bế tắc và cùng quẫn không một lối thoát. Các bạn của Giob thì cho rằng tại vì ông có tội nên mới bị phạt như thế. Bản thân ông thì cho rằng mình vô tội và ông lý luận rằng chẳng lẽ đau khổ lại là con đường của kẻ vô tội sao? Trong khi đó, quan niệm truyền thống thì cho rằng đó là một sự trừng phạt dành cho kẻ có tội. Không những đau đớn về thể xác, Giob còn bị giày xéo bởi những lời cay độc của chính người “đồng hành” trong cuộc sống với ông: “ông còn kiên vững trong đường lối vẹn toàn của ông nữa hay thôi, hãy nguyền rủa Thiên Chúa và chết đi cho rồi” ( G 2,9 ). Ông Giob đã phải chịu một sức ép quá lớn đến từ gia đình. Tuy Giob phải một mình mò mẫm trong đêm tối, nhưng niềm tin của ông không hề bị dập tắt mà nó vượt lên cao hơn cả những chán chường để cho Giob thấy “ánh sáng bừng lên trong đêm tối” và “ánh sáng cuối đường hầm”. Với tất cả tự do của con người và bằng niềm tin, Giob đã chấp nhận đi vào lô- gíc của tình yêu Thiên Chúa. Sau khi đi hết đường hầm tối tăm, Giob đã tìm thấy ánh sáng cho cuộc đời mình.

Trong đoạn Tin Mừng của thánh Mac-cô, Chúa Giêsu chữa nhiều kẻ đau ốm mắc mọi thứ bệnh tật ( Mc 1, 19-29 ). Điều này cho thấy Chúa Giêsu là Đấng đến giải thoát con người khỏi xiềng xích của sự dữ và sự chết. Ngày nay, chúng ta đang sống trong một thế giới mà không ngày nào không có chết chóc, bạo lực và đau khổ lan tràn, làm cho con người mất hết ý thức về sự hiện diện của Thiên Chúa quyền năng và tình thương. Hơn bao giờ hết, mỗi người chúng ta được mời gọi xác tín vào sự hiện diện của Chúa, rằng Ngài vẫn có đó, vẫn hiện diện sống động với con người bằng một tình yêu mãnh liệt và sự cảm thông của Đấng “ khi còn sống kiếp phàm nhân, đã lớn tiếng rơi lệ nài xin Chúa Cha” ( Dt 5,7 ) như chúng ta khi gặp thử thách. Người đời có thể bỏ rơi nhau khi gặp nguy hiểm, nhưng với Đức Kitô, “ mục tử nhân lành thí mạng vì đoàn chiên” ( Ga 10,11 ) thì “ Ta sẽ không bỏ rơi ngươi, Ta sẽ không ruồng bỏ ngươi” ( Dt 13,5 ). Chúng ta cần xác tín điều đó để không bao giờ cho phép mình tuyệt vọng, nhưng luôn kiên vững và trở thành chứng nhân của niềm tin, niềm hy vọng cho tha nhân. Đồng thời,  thấy mình phải tin tưởng hơn nữa và phải tin tưởng tuyệt đối vào sự quan phòng của Thiên Chúa. Ngài có cách giáo dục riêng của Ngài đối với con người. Mặc dù có những lúc chúng ta cảm thấy như Chúa vắng bóng, không thấy Ngài đâu cả, nhưng qua Lời Chúa hôm nay chúng ta thấy Thiên Chúa luôn đi bước trước để Ngài mở lối dẫn dắt chúng ta bước đi trong đêm tối, và những đau khổ mà chúng ta phải chịu không bao giờ Chúa để cho quá sức chịu đựng, bởi vì ơn Chúa luôn đủ cho chúng ta.

Và để kết thúc bài suy niệm, xin được mượn lời cầu nguyện của một ai đó đã thân thưa với Chúa: Lạy Chúa, con cầu xin ơn mạnh mẽ để thành đạt trong cuộc đời, Chúa lại làm cho con ra yếu ớt để biết vâng lời khiêm hạ. Con cầu xin có sức khỏe, để mong thực hiện những công trình lớn lao, Chúa lại cho con ra tàn tật, để chỉ làm những việc nhỏ tốt lành. Con cầu xin được giầu sang, để sống sung sướng thoải mái, Chúa lại cho con nghèo nàn để biết thế nào là khôn ngoan. Con cầu xin cho có được uy quyền, để mọi người phải kính nể ca ngợi, Chúa lại cho con sự thấp hèn để con biết con cần Chúa. Con xin gì cũng chẳng được theo ý muốn. Nhưng những điều con đáng phải mơ ước, mà con không hề biết thốt lên lời cầu xin, thì Chúa lại ban cho con thật dư đầy từ lâu. Xin cho con luôn biết chúc tụng Chúa trong mọi biến cố của cuộc đời. Amen.

 

Lm. Joseph Phan Cảnh